“Bác à, cháu gái trong lòng thật quá khổ rồi, không cách nào nói với người! Là con bị ép, Diệp gia bọn họ, quyền cao chức trọng, người cũng biết, con gia Trăn Trăn của con vỗn dĩ được tuyển vào đại học J, bọn họ vì đứa con riêng đó lại đuổi con bé rồi!” Tần Lan tiếp tục khóc tố cáo.
Bà ta không có cách nào đối phó được với Diệp Kiều, nhưng không có nghĩ đương gia nhà bà không thể làm gì cô ta!
Con tiểu tiện nhân đó, đừng tưởng nắm được cán của bà ta, thì bà ta sẽ càm lòng chịu chết!
“Ô! Diệp gia lại dám bắt nạt cô?!” Bà cụ Tần tức giận lên” Trong mắt bọn họ còn Tần gia chúng ra nữa không?”
“Chính thế đó! Bác à! Người không biết đó thôi, từ khi đứa con riêng Diệp Kiều đó đến Diệp gia, địa vị của con ở Diệp gia, đến cả con ở cũng không bằng! Bác à, người phải làm chủ cho con!” Tần Lan quỳ trong phòng khách kiều trung anh kích động nói, cầm lấy khăn tay, vừa nói vừa lau nước mắt.
Bà ta gọi bà cụ Tần là bác nhưng thực ra bà ta không phải là cháu ruột bà cụ, Tần Lan là con của dì nhỏ nhất của ông cụ Tần sinh ra.
Thời dân quốc, ông cụ Tần gia có 6 dì nhỏ, mẹ của Tần Lan là người nhỏ nhất. Sau khi nước Trung Quốc được thành lập, ông cụ Tần gia bề ngoài thì nói giải tán hết đàm dì nhỏ nhưng trên thực tế vẫn giữ lại nhà tổ, lấy thân phận là bảo mâũ tồn tại.
Bà cụ Tần là người vọ nguyên phối của ông cụ Tần.
“Tần Lan! Cô đừng có mà khóc lóc nữa, không ra thể thống gì! Tôi vẫn không tin, con nha đầu đó có thể tác quái cái gì?” Bà cụ Tần tức giận, lập tức đứng lên, người làm lập tức lấy cây gậy đầu long cho bà chống đi.
Tần Lan lập tức đứng dậy, trong lòng nghỉ, con nha đầu đó thực sự rất lợi hại.
“Bác à, người bớt giận, gần đây con hay qua lại với Cố gia, mà Cố gia là thân gia tương lại của Lục gia! Chỉ cần chúng ta quan hệ tốt với Cố gia, sau này quan hệ với Lục gia sẽ gần hân, Diệp gia càng phải sợ chúng ta!” Tần Lan lập tức đi lên trước tranh công.
“Cố gia… nhà này ở đâu ra, tiểu môn tiểu hộ, định làm thân với người nào ở Lục gia?” Bà cụ cau mày hỏi.
“Chính là đứa cháu lớn của Lục tư lệnh, Lục Bắc Kiêu, hiện giờ đang ở trong bộ đội!” Tần Lan vội nói.
“Cô cái thứ vô dụng này, nhà lão tư lệnh không phải đối diện nhà của lão Diệp sao, sao cô không kêu Trăn Trăn bám vào Lục Bắc Kiêu? Cô không phải là làm thất truyền kỹ năng quyến rũ của mẹ cô rồi chứ?” Bà cụ Tần chán ghét nói.
Tần Lan nghe làm sao, cảm giác như thế nòa, đây là bà cụ quay lại mắng cô đây!
“Bác, Trăn Trăn còn nhỏ….” Tần Lan cứng mặt nói.
“Mẹ cô năm đó mới 15 tuổi đã trèo lên giường cha cô!” Bà cụ Tần châm biếm nói.
Tần Lan hai mắt như tóe lửa, bà già không chịu chết này, sao lại chấm biệm mẹ bà ta chứ! Bà chỉ biết cười ha ha hai tiếng.
…..
“Kiêu Kiêu, con ốm rồi, ăn nhiều chút, cậu trẻ nhớ con thích ăn nhất là tôm nõn này!” Đồng chí Đổ Quân cởi găng tay bóc tôm ra, tự mình đưa đến trước mặt cháu trai đĩa tôm mình cực khổ bốc nãy giờ, cực kì ân cần.
Lục Bắc Kiêu và Diệp Kiều ngồi đối diện nhau, anh một miếng em một miếng không để ý đến Đổ Quân.
“Này! Hai đứa chú ý chút ảnh hưởng đi!” Đổ Quân vổ mạnh tay lên bàn lấy lại cảm giác tồn tại.
Lục Bắc Kiêu lúc này mới quay qua nhìn dĩa tôm đã lột, Đổ Quân cả gương mặt đắc ý nói, “ Mau ăn đi, ăn nhiều chút, cậu trẻ thân thương lột đó.” Trước này đều là người khác hầu hạ anh, chỉ có Kiêu Kiêu nhà anh mới có được đại ngộ này!
Lục Bắc Kiêu gắp một con tôm bỏ vào miệng Diệp Kiều, Diệp Kiều há miệng ra, một con rồi lại một con, bản thân anh thì không ăn con nào.
“Kiêu Kiêu! Cậu lột cho con mà” Cậu trẻ yêu nghiệt kháng nghị.