Hai vợ chồng Cố Trường Phong nhìn Tần Lan bị cồng lại đều rất chấn kinh.
Mà Lục Bắc Kiêu đã quay đầu đi ra khỏi phòng bao, Tần Lan thì bị giải đi.
“Các người biết tôi là ai không? Các người có biết Tần gia không? Các người lại dám tùy tiện bắt tôi như vậy!” Tần Lan đã bị giải lên xe của viện kiểm sát, bà ta đang nhìn thấy” phần tử phải ngăn chặn” bên ngoài xe tức giận hét lên.
“Các người là viện kiểm sát nào? Tôi cho các người ăn không ít mà còn dám xét tôi!” Tần Lan lại khoa trương nói.
Dòng chữ “ Phần từ cần ngăn chặn” lắp lánh trên xe, trong ánh sáng lúc sáng lúc tối chỉ nhìn thấy Diệp Kiều đột nhiên xuất hiện, “ Bà Tần, mang danh “ Phần tử cần ngăn chặn” mùi vị thế nào?”
Con tiểu tiện nhân này tại sao lại ở đây.
Tần Lan lúc này còn chưa nghĩ đến quan hệ của Diệp Kiều và Lục Bắc Kiêu,” Diệp Kiều! Đây đều là do cô làm?”
“Cứ tính là vậy đi! Bà Tần, những số tiền bà nhận tham ô, thật sự là không ít! Đủ để bà nữa đời sau ở trong tù rồi!” Diệp Kiều hai tay khoang lại, cười cười nói, tóc đen hơi bay bay.
Rỏ ràng là cười rất ngọt ngào lại làm cho Tần Lan lạnh hết cả sống lưng.
“Mày…! Đồ đỉ cái này, thật sự có bản lĩnh này! Chẳng qua mày chắc không biết, chuyện này đều là tao giúp Diệp Thắng Huân, mày bắt tao thì cũng như bắt ông ta thôi!” Tần Lan sau khi sững người, cô ý nói trước mặt người của viện kiểm sát, đẩy tội cho Diệp Thắng Huân.
Diệp Kiều lại cười,” Bà Tần, đại nạn lâm đầu bà còn không biết hối cải? Bà có biết không tôi vì sao lại ép bà và đồng chí Diệp Thắng Huân ly hôn chứ? Bà có biết tôi vì sao phải đợi đến ngày hôm nay?”
Cô nói xong đã đi lên trước một bước, đi đến bên người Tần Lan.
“Không đợi đến ngày hôm nay làm sao có thể cho bà vào tù chứ?” Diệp Kiều đứng bên cạnh Tần Lan, lạng lùng cười,” đồng chí Diệp Thắng Huân đã từ chức rồi, tất cả tài sản ông ta đứng tên đã được cơ quan kiểm sát điều tra! Những khoản tham ô của mà, bà cho răng viện kiểm sát không tra ra được sao?”
Tần Lan tức muốn ói máu.
Con tiểu tiện nhân này, từ đó đến này luôn nhẫn nại, chính là chờ ngày hôm này báo thù sao?
“Diệp Kiều, mày đừng quên, tao còn có người nhà! Các người dám xét nhà Tần gia sao> mày thật là ngây thơ!” Tần Lan hung hăn nói, cực kì khí thế.
“Ha ha.. Bà Tần, bà nghĩ bà ở Tần gia là tính là gì? Tôi nghĩ, mấy người ở Tần gia cũng đại nan lâm đầu, hiện giờ đang nghĩ cách hất vũng nước dơ này lên hết người bà kia!” Kiếp trước, đồng chí Diệp Thắng Huân trở thành dê thế tội cho đám người này.
Lời của Diệp Kiều làm Tần Lan kinh sợ, không thể có khả năng đó được!
“Diệp Kiều! Mày đừng dọa tao! Tần Lan tao mà bị con nha đầu như mày dọa sao?” Tần Lan nghiến răng nghiến lợi nói.
“Bảo bối à, cần gì phí lời với bà ta?! cái loại rác rưỡi này nói nhiều thêm một câu chỉ lãng phí thời gian nước bọt mà thôi.” Lúc này tiếng của Lục Bắc Kiêu vang lên, anh đi đến bên người của Diệp Kiều, vòng tay ôm lấy eo cô. Sau đó trước mặt Tần Lan, anh dán sát vào tai Diệp Kiều trầm giọng nói, “ Ngoan, tiết kiệm nước bọt cho anh.”
Hơi thở nóng rực phả lên người cô.
Cảnh thân mật này sớm đã làm Tần Lan chấn kinh.
Sao con tiểu tiện nhân này lại ở cùng với Lục Bắc Kiêu?!
“Bà Tần, Bà lúc nãy đang nịnh bợ cha mẹ của Cố Tuyến Yến sao? Bà nói bà xem, lúc đầu ít đắc tội tôi thì làm gì có ngày hôm nay?” Diệp Kiều buồn cười nói, cái người Tần Lan này, thế mà lại đi nịnh bợ Cố gia!
Thật là buồn cười chết mất!
“Mày, chúng mày…” Tần Lan sững người nhìn bọn họ, trong não hỗn loạn, nghĩ mãi cũng không ngờ, Diệp Kiều và Lục Bắc Kiêu là một đôi.
“Tần Lan, bà còn chưa hiểu sao, người bà đắc tội là cháu dâu trưởng của Lục gia!” Lúc này Lục Bắc Kiêu lại đâm thêm một dao.