Trước mắt Tần Lan, là cảnh Diệp Kiều đang cười ngọt ngào trong cái ôm của Lục Bắc Kiêu.
Cô ta, cô ta là cháu dâu trưởng của Lục gia!
Tần Lan chỉ biết mình đắc tội Lục gia, lại không biết mình đắc tội phải ai!
Hiện giờ thì đã rỏ, cô đắc tội Diệp Kiều, mà Diệp Kiều, không biết từ lúc nào đã đeo lên được Lục Bắc Kiêu rồi!
Bà xem Diệp Kiều như cái gai trong thịt, đến trong mơ cũng muốn bóp chết cô ta, đưa con riêng của Diệp gia mà bà luôn ghét bỏ.
Cô ta thế mà lại là bạn gái của Lục Bắc Kiêu.
Lục Bắc Kiêu a! ở thành phố j náo nhiệt này, gia nào có chút danh tiếng đều muốn bắt con rể vàng này về!
Đến cả bà mỗi lần nhìn thấy anh ta đều rung động!
Cho dù không có gia thế hùng hậu phía sao, chỉ cần dựa vào bộ dáng nam tính cũng chinh phục được bất kì cô gái nào, người phụ nữ nào nhìn thấy anh mà không động lòng?!
Là mà lại thành của Diệp Kiều!
Tần Lan như sét đánh ngang tai!
Hai chân mềm nhũng, không đững vững ngồi bệt xuống đất!
“Tần Lan, bà hiện tại cuối cùng cũng biết chết như thế nào rồi chứ? Tôi ngược lại muốn xem xem, Tan gia sẽ bảo vệ bà như thế nào!” Diệp Kiều nhìn Tần Lan ủ rủ ngồi trên đất, lại đâm thêm một dao.
Xong rồi!
Trong đầu Tần Lan chỉ hiện ra hai chữ! Giờ mới hiểu được tất cả mọt chuyện trước kia, không phải là đối chọi với Diệp Kiều mà là tự tìm đường chết!
Lần này Tần gia cũng không bảo vệ nổi bà ta…
Tần Lan cả người run rẩy, đến cả thở cũng bị dọa!
Uổng công bà trước đó còn nịnh bợ Cố gia…!
Tần Lan chỉ muốn tát cho mình mấy cái!
Hơn nữa đánh vào mặt đối với bà ta mà nói là còn nhẹ, nghiêm trọng hơn là, nửa đời sau của bà ta sẽ trải qua trong tù rồi!
Diệp Kiều nhìn Tần Lan bị giải lên xe của viện kiểm sát, cảm thấy hả dạ vô cùng!
“Cái bà cụ Tần gia còn muốn nhà em ngày mai đến Tần gia giải thích! Người Tần gia chắc vẫn chưa biết mấy chuyện thối nát của Tần Lan!”
“Tiếp tục vả vào mặt bọn họ! Ngoan, chúng ta không sợ bọn họ!” Hai người vừa lên xe vừa nói.
“Em mới không sợ bọn họ!”
“Vợ tôi thật là gan dạ!” Lục Bắc Kiêu tự tận đáy lòng nói, nếu là cô gái bình thường, còn không bị mẹ con Tần Lan bắt nạt đến chết sao!
Băng ghi hình, tố cáo Tần Lan tham ô, đều là chủ ý của cô.
Anh ở trong này chỉ có tác dụng thúc đẩy các cơ quan, để chuyện này nhanh chóng giải quyết!
“Bắt buộc đó! Em phải thành người con gái ưu tú đứng bên cạnh Lục Bắc Kiêu anh chứ! Thành người con gái xưng đôi với anh Kiêu nè!” Diệp Kiều ngửa mặt cười nói. Kiếp trước, là cô không xứng với anh, không xứng với tình yêu của anh.
Sắc mặt Lục Bắc Kiêu có chút thối,” Cái gì mà xứng với không xứng? Anh đây không cần đứng ngang hàng với anh, anh đây muốn em ngồi nên vai anh, tác oai tác oái, hiểu chưa?!”
Tuy ngữ khí răn dạy, lại tràn đầy yêu thương.
“Anh Kiêu…”
“Hả?”
“Qua đây một chút!”
Anh từ ghế lái chồm qua bên cô, Diệp Kiều chủ động ôm lấy cổ anh, đưa môi đến gần.
Hung hăn hôn anh một cái, hút lấy hơi thở của anh!
“Kiêu Kiêu, tôi nay cậu không ở khách sạn! Cậu ở với con!” hai người đang hôn nhau nhiệt tình, của sau bị mở ra, giọng của cậu trẻ yêu nghiệt truyền đến.
Hai người bị buộc phải buông ra!
“Đồng chí Đổ Quân, cái móng lợn của cậu tốt nhất đừng có đặt lên xe của tôi!” Chuyện tốt bị cắt ngang. Lục Bắc Kiêu nói với cậu trẻ yêu nghiệt tràn đầy ghét bỏ.
“Cậu, cậu làm sao lại không được ngồi lên xe chứ?” Đồng chí Đổ Quân vẻ mặ u sầu, Lục Bắc Kiêu đã xuống xe rồi.
Móng lợn của cậu trẻ yêu nghiệt chưa đặt xuống đã bị Lục Bắc Kiêu kéo ra, “ Xe của tôi chỉ cho vợ tôi ngồi!”
!!!
Chiếc xe này còn là do ông cậu trẻ này tặng, giờ ngồi lại không cho ngồi nữa?!
Cậu trẻ cả mặt tổn thương, mà Diệp Kiều đương nhiên hiểu ý của anh Kiêu nhà cô, trên xe lầ ký ức lần đầu tiên của bọn họ, trong lòng anh ấy, đây là lảnh địa riêng tư, trừ hai người thì anh không cho phép ai ngồi hết!
Cô cười cười nhìn cậu trẻ bị kéo đến bên đường cái.
“Lão Cố, Bắc Kiêu hình như không vừa mắt chúng ta! Ông nói nên làm như thế nào? Yến tử nhà chúng ta không phải anh ta thì không gả.. hazzz…”
Lúc này bên ngoài xe truyền đến tiếng của hai vợ chồng Cố gia.