Ông Khương hôm nay vẫn mặc một bộ vest, nhưng không đi giày thể thao, bởi vì nữ thần may mắn và bà Trình Hân vợ của ông ta đang ở bên cạnh.
“Trình Hân, bà xem nha đầu này, càng ngày càng tinh ranh rồi!” Ông Khương nhìn Diệp Kiều, nói với vợ ở bên cạnh.
Trong một năm nay, họ thường gặp mặt ở thành phố J, đã quen Trình Hân từ lâu rồi. Diệp Kiều cũng luôn theo dõi tiến độ công trình.
“Chủ tịch Khương, chủ tịch Trình, tôi chỉ là một cô nhóc, có tinh ranh đến đâu cũng không thể qua được hai vị!” Diệp Kiều nói với giọng điệu nửa đùa nửa thật.
“Kiều Kiều, đã có nhà chồng chưa?” Trình Hân đã muốn kéo Diệp Kiều làm người của mình từ lâu rồi, chứ không phải là thuận miệng hỏi.
Đồng chí Đỗ Quân ở bên cạnh bận rộn tìm kiếm bóng dáng của Kiêu Kiêu nhà anh ta, thầm nghĩ bà Trình Hân này đang gây chuyện!
Còn Diệp Kiều nhìn thấy mẹ chồng của mình ăn mặc sang trọng đang đi về phía này, trong lòng cô liền phát run, rốt cuộc vẫn có chút sợ hãi.
Sợ cái gì chứ?! Đây không phải là kiếp trước nữa! Diệp Kiều quở trách mình trong lòng.
“Chủ tịch Khương! Chủ tịch Trình! Hai người cũng đến dùng bữa à!” Đỗ Dĩnh bước tới, nhiệt tình chào hỏi họ.
Vợ chồng chủ tịch Khương nhìn thấy Đỗ Dĩnh, cũng nhiệt tình hàn huyên với bà ta, Đỗ Dĩnh cũng có tên tuổi trong giới kinh doanh, vừa hay bà ta còn là chị gái của Đỗ Quân, đối tác của họ.
“Cô gái này là……” Đỗ Dĩnh nhìn cô gái tao nhã, đoan trang, mặc một bộ sườn xám trơn màu với mái tóc xoăn, nghi hoặc hỏi, hình như vợ chồng chủ tịch Khương rất thân với cô.
“……” Diệp Kiều thẹn thùng, mẹ chồng nàng dâu gặp nhau mà không quen biết nhau!
Vợ chồng chủ tịch Khương sững sờ, họ còn tưởng Đỗ Dĩnh quen biết Diệp Kiều, “Bà Đỗ, đây cũng là một trong những cổ đông của chúng tôi! Cũng là quân sư của chủ tịch Đỗ! Chính tiểu nha đầu này, tay không bắt sói trắng, đã lấy đi 26% cổ phần của tôi!” Giờ nghĩ lại chủ tịch Khương vẫn thấy ngứa răng.
Nhưng phần đó sớm đã trở thành chuyện cười.
Đỗ Dĩnh tuyệt đối không thể ngờ rằng, quân sư của Đỗ Quân lại là cô gái trông chưa đầy 20 tuổi này! Cô gái này cũng có 13% cổ phần của trung thâm thương mại đó!
Về phần Diệp Kiều, khuôn mặt tươi cười sắp đỏ bừng đến mang tai, rốt cuộc cô phải mở lời thế nào?!
“Chị! Quân sư của em tên là Diệp Kiều!” Đồng chí Đỗ Quân nói giúp, trên mặt mang ý cười, dáng vẻ “ngạc nhiên không, bất ngờ không”!
Diệp, Diệp Kiều?!
Bà Đỗ luôn ung dung, điềm tĩnh, lúc này đã bị sốc đến thất lễ, mở to hai mắt.
“Mẹ, mẹ và con dâu của mẹ đã gặp nhau rồi à!” Lục Bắc Kiêu đi tới, cao giọng nói, một tay ôm lấy eo của Diệp Kiều, tay còn lại cầm một bó hoa.
!!!
Diệp Kiều này thật sự là Diệp Kiều kia! Bà Đỗ thực sự…… nghẹt thở rồi!
Lần cuối bà ta gặp Diệp Kiều là năm nào rồi?
Một nha đầu mập mạp thắt hai bím tóc, mặc đồng phục học sinh, quê mùa, gặp mọi người là tránh.
Sao có thể là cùng một người?!
Vợ chồng chủ tịch Khương cũng sững sờ, đây là chuyện gì vậy? Sao Diệp Kiều lại trở thành con dâu của bà Đỗ rồi, bà Đỗ còn tỏ vẻ rất kinh ngạc.
“Chào bác Lục ạ! Con là Diệp Kiều!” Diệp Kiều giữ bình tĩnh, mỉm cười đúng mực, nhìn về phía bà Đỗ, cao giọng nói.
Lúc này Đỗ Dĩnh mới định thần lại, vội vàng mỉm cười tao nhã và đúng mực, “Diệp Kiều, chào con!” Bà ta vội vàng ôn tồn nói, sau đó nhìn về phía vợ chồng chủ tịch Khương.
“Chủ tịch Khương, bà Khương, hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp bạn gái của con trai, Diệp Kiều! Trước đây chúng tôi chưa từng gặp nhau!” Đỗ Dĩnh cười giải thích.
“Thì ra là như vậy, bà Đỗ, bà thật là may mắn, Diệp Kiều là một cô gái tốt hiếm có, không chỉ xinh đẹp, nha đầu này còn có tài kinh doanh! Đứng cùng con trai bà thật sự là đẹp đôi!” Trình Hân vội vàng nói đỡ Diệp Kiều, những gì bà ta nói cũng là sự thật, vừa rồi còn muốn giới thiệu cô cho em họ của mình.