Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 290 - Chương 290:

Chương 290:

Lão bọ cạp độc vừa chạy vừa bắn ra sau lưng, Lão Thái né tránh sang bên cạnh.

Lúc này từ ngoài biên giới đạn pháo bay tới, chính là con của lão bọ cạp độc đang tấn công!

Lục Bắc Kiêu nhảy từ trên cây xuống, đè Lão Thái xuống, lão bọ cạp độc cũng ngã xuống, lúc này mới đứng dậy muốn chạy tiếp.

"Lão già! Mẹ nó còn chạy đâu!" Lục Bắc Kiêu cất giọng nói, nằm trên mặt đất, nhắm ngay chân của lão bọ cạp độc mà bóp cò.

Một súng trúng vào đùi của lão bọ cạp độc.

Bộ quần áo trắng kia của lão bọ cạp độc lập tức thấm máu tươi, ngã sấp dưới mặt cỏ.

Lục Bắc Kiêu bước nhanh đến phía trước, giẫm lên lưng lão ta, "Lão súc sinh! Chạy à! Mẹ nó mày chạy đi!"

"Mẹ nó mày nói ai lỗ mãng cái gì! Mày, ông không chơi chết mày không được!" Lục Bắc Kiêu lại nói lại bắn vào đùi lão bọ cạp độc một phát, sau đó buông lão ta đi.

"Lão Thái! Cho ông chơi! Tất cả những người mua đều bị giết, còn hàng thì nằm trong tay chúng tôi! Tôi sẽ hỗ trợ cho Diệp Thành!" Lục Bắc Kiêu nói với Lão Thái đầu đang rỉ máu.

Vừa rồi nếu anh đến chậm một bước, có phải Lão Thái sẽ thật sự...

Đột nhiên anh nhớ đến mã mật mã Morse là trò đùa trong mắt anh.

"Chúng mà dám giết tao, con trai tao sẽ không bỏ qua cho chúng mày!" Lão bọ cạp độc lớn lối nói.

Lục Bắc Kiêu cười nhạo, chỉ thấy Lão Thái cầm con dao quân dụng đang nhỏ máu đi về phía lão bọ cạp độc. Lão ta muốn chạy nhưng chân đã bị bắn gãy, sắc mặt trắng bệch.

Lão bọ cạp độc kêu thảm thiết!

"Có gan để con trai vào biên giới đi, mẹ nó đừng để nó chỉ dám đứng ngoài nổ súng! Thứ hèn nhát!" Lão Thái hung ác nói.

Lão bọ cạp độc đang co giật toàn thân vì đau, lúc này Lão Thái kéo lê đi về phía bìa rừng, trên không trực thăng đang liên tục thuyết phục địch ngoài biên giới đầu hàng.

Lão Thái định dùng lão bọ cạp độc để dẫn con trai lão ta vào.

"Bọ cạp độc! Làm sao bây giờ? Có qua cứu người không?" Thuộc hạ của bọ cạp độc trốn sau tảng đá nói.

"Móa nó, chúng ta qua đó , chẳng khác gì chịu chết!"

Cầm kính viễn vọng có thể thấy rõ lính đặc chủng Trung Quốc đang dùng dao đâm từng dao vào người cha già của gã!

Lục Bắc Kiêu cầm loa phóng thanh lên.

"Hóa ra K2 là thứ hèn nhát như thế! Thấy thủ lĩnh của mình bị hành hạ còn con mẹ nó sợ không dám vào! Con mẹ nó xấu hổ khi gọi là tổ chức khủng bố?! Làm nhục cái tên tổ chức khủng bố quá!" Lục Bắc Kiêu khích tướng nói.

Bên trong đường biên giới, cảnh sát vũ trang biên phòng đã phục kích, đợi Bọ cạp độc vào.

Nhưng sao Bọ cạp độc có thể bị lừa!

Có lệnh, một quả tên lửa phóng về phía đối diện, bên này tập thể nằm xuống.

"Bọ cạp độc chạy!" Diệp Thành cầm kính viễn vọng tức giận nói.

Lúc này Đại Ngốc cầm lựu đạn ném qua, bị Phương Trác ngăn lại, "Đại Ngốc! Mẹ nó cậu ngốc thật à?!"

Đường biên giới bên ngoài chính là nước khác, bọn họ ném bom qua thế này , chẳng khác gì phát động xâm lược cả, đây cũng không phải chuyện nhỏ.

"Tôi không phục!" Đại Ngốc tức giận nói.

Nhìn kẻ thù bỏ chạy ngay trước mắt, ai lại chịu phục được?!

Mà bên này, lão bọ cạp độc bị Lão Thái đâm chết bằng từng dao. Lão Thái ngã trên mặt đất, máu me đầy mặt ông, hai mắt nhìn lên trời xanh.

Thấy Lão Thái không sao, Lục Bắc Kiêu nhẹ nhàng thở ra.

"Lão Thái, trong tổ tình báo của chúng ta có tình báo viên nào tên Queen không?" Lục Bắc Kiêu ngồi xuống đất lấy mũ sắt xuống, mở một bình nước khoáng ra rồi tưới lên đầu tóc cho bớt nóng, nhẹ giọng hỏi Lão Thái một câu.

Queen?

Không có." Lão Thái thản nhiên nói.

Nếu không có tình báo, sao biết Lão Thái sẽ gặp nguy hiểm?

Lần nào bọn họ làm nhiệm vụ mà không phải tùy cơ ứng biến? Ai có thể đoán trước được ai sẽ xảy ra chuyện? Ai cũng có thể xảy ra chuyện, ai cũng có thể gặp bất ngờ!

Nhưng nếu hôm nay anh không đuổi kịp thì Lão Thái sẽ mất mạng thật!

Mẹ nó thật sự thần kỳ!

Quay lại thấy khóe mắt Lão Thái đã rơi một giọt nước mắt, anh muốn an ủi nhưng lại không mở miệng được.

Có thể an ủi ông ấy gì được?

Nghĩ thoáng một chút, chấp nhận người phụ nữ khác?

Nếu là anh sẽ không chấp nhận đâu!

Cũng không đúng, nhóc con nhà anh sẽ sống lâu trăm tuổi, anh xàm cái gì vậy!

Lúc anh lại nhìn về phía Lão Thái, thấy sắc mặt ông trắng bệch nằm đó không nhúc nhích.

"Lão Thái!" Lục Bắc Kiêu hoảng sợ kinh ngạc hô lên, thấy phần bụng ông đang đổ máu...

Bình Luận (0)
Comment