Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 308 - Chương 308:

Chương 308:

Bọn họ ngăn cô lại là sợ cô chạy ra ngoài.

“Ra khỏi phòng, mọi người lập tức rời khỏi đây, biết chưa?” Diệp Kiều cúi đầu nói nhỏ bên tai An Hân, tay thì vỗ nhẹ vào tay An Hân, trấn an cô.

Dứt lời, cô đẩy An Hân ra khỏi cửa. An Hân vội vàng chạy ra ngoài, nhưng tới cửa rồi thì lại bất an nhìn vào bên trong, “Kiều gia…”

Cửa phòng hát được đóng lại.

“Kiều gia!” Mấy người u Dương lên tiếng gọi cô, trong lòng nóng như lửa đốt.

Nhưng rồi, các cô vẫn nghe lời Diệp Kiều, đi ra khỏi quán karaoke, tìm cảnh sát giúp đỡ.

Trong phòng hát, Diệp Kiều nheo nheo hai mắt, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp không hề có chút sợ hãi, nhìn tên đàn ông cao lớn được gọi là anh Long đang ngồi trên sô pha.

“Ấy, lại đây, ngồi trên đùi anh này, cùng anh uống rượu. Con thỏ nhỏ vừa nãy là bạn học của em sao? Tiểu nha đầu em, trông cũng được nha. Lại có nghĩa khí. Khiến anh vui lòng, có lẽ anh sẽ cho em làm chị dâu của bọn chúng.” Người được gọi là anh Long cười dâm tà nhìn cô, nói vẻ hài hước.

Diệp Kiều cong môi, ánh mắt khinh miệt nhìn một lượt đám lưu manh đang ngồi trên ghế.

Cô đi vòng qua bàn trà, đi tới bên cạnh người được gọi là anh Long không xa thì cầm lấy một cái chai bia trên bàn, dùng răng mở nắp. Bọt bia trào lên, cô ngửa đầu uống một hơi nửa chai, sau đó, cầm trong tay.

“Sao nào? Sảng khoái chứ?” Người được gọi là anh Long nhìn thấy một cô gái uống bia thống khoái như vậy thì cười hỏi.

Diệp Kiều lạnh lùng, “Anh Long, nửa bình này, anh uống!” Cô cười nói tiếp, “Lại đây, tôi cầm cho anh uống.”

Người được gọi là anh Long kia thật sự tiến tới, định ôm Diệp Kiều.

Chai bia trong tay Diệp Kiều lập tức đập tới mặt anh Long.

Toàn bộ người trong phòng hát nhìn thấy cảnh này thì ngây người kinh ngạc.

Cái con nhóc này… Ở trước mặt bọn chúng dám bắt nạt anh Long của bọn chúng.

Cái này không phải là bắt nạt…

Là làm nhục.

Mà người được gọi là anh Long thì sửng sốt, trên mặt đầu bia, chảy dọc theo khuôn mặt xuống cổ, ngấm vào cổ áo. Quần áo trên người ngấm đầy bia.

Phòng hát rơi vào cảnh yên tĩnh.

Mà Diệp Kiều thì lạnh mặt cười, “Muốn chị đây uống rượu với ngươi? Phải xem ngươi có xứng đáng không. Muốn chị đây làm người phụ nữ của ngươi? Cũng phải xem ngươi có chịu nổi không!” Cô dứt lời thì lạnh lùng cầm lấy chai rượu ở trong tầm tay đập lên đầu anh Long.

Bụp.

Chai rượu vỡ nát, rượu tràn xuống đầu mặt người đàn ông.

Tên gọi là anh Long kia đứng ngốc tại chỗ.

Bị cô đánh ngốc rồi.

Mà đám người ngồi trên ghế cũng bị hành động của Diệp Kiều làm cho ngây người. Chỉ thấy trên đầu lão đại của chúng máu tươi đang chảy xuống.

Anh Long thấy có hơi máu cùng dòng máu nỏng chảy xuống, lan qua tầm mắt, đầu có chút đau.

“Mới rồi, ngươi bắt nạt em gái ta, lần này coi như trừng phạt nhẹ. Thức thời thì bảo người của ngươi tránh ra, để ta đi ra ngoài!” Diệp Kiều hung dữ nói, không cho hắn ta cơ hội đánh lại. Cô cũng không muốn làm cho mọi việc náo loạn hơn nữa.

Trên tay cô còn cầm cái chia rượu vỡ, chỗ vỡ sắc bén vô cùng.

Người được gọi là anh Long đưa tay lên sờ vào đầu, nhìn vào thì thấy tay đầy máu, tức khắc nổi giận.

Hắn ta hung ác nhìn cô.

“Con nhóc chết tiệt này, tìm chết!” Nói rồi hắn vớ chai bia trên bàn ném về phía Diệp Kiều. Cô né người tránh, dẫm lên bàn nhảy lên.

“Ngăn nó lại cho ta, đừng để con nhóc này chạy thoát.” Anh Long lập tức ra lệnh, những tên lưu manh trong phòng hát lập tức tiến tới, vây Diệp Kiều lại.

Diệp Kiều động tác linh hoạt, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp không có chút sợ sệt.

Bình Luận (0)
Comment