Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 350 - Chương 350:

Chương 350:

Anh vừa đi, trái tim cô đã trống không.

Ngồi ở trên giường, nhìn ngoài cửa sổ, hoàng hôn nghiêng về phía Tây, ánh vàng rải đầy mặt đất trong sân.

Đời này, họ cứ vậy đã kết hôn rồi!

Cô lại ngã xuống, tham lam hít hơi thở còn dư lại trên giường đệm……

Thật là mê luyến, tham luyến!

Bờm Sư Tử sau khi có công ty sắp xếp người đại diện, Diệp Kiều cũng mặc kệ chuyện của anh ta, tất cả tâm tư dồn vào học tập, bởi vì cuối tháng, bọn họ phải kiểm tra cuối kỳ!

Từ sau sự kiện gièm pha, Cố Tuyết Yến không xuất hiện, hiện giờ, vào lúc cuối tuần, chỉ có mẹ chồng nàng dâu hai người các cô, Diệp Kiều thư thái không ít!

Bên cạnh cửa sổ sát đất biên, Diệp Kiều nhìn trung tâm thương mại tương lai còn đang xây dựng trên đoạn đường phồn hoa nhất thành phố, cùng nói chuyện phiếm với bà Đỗ ngồi ở vị trí đối diện uống trà sau bữa trưa.

“Cố Tuyết Yến này không mặt mũi tìm mẹ, mẹcũng không tìm cô ta! Ngay cả mẹ cô ta cũng ngại hẹn với mẹ! Thật là mất mặt, hầy…… Con gái bây giờ, không biết trong lòng suy nghĩ cái gì! Yêu mà không được, cũng không thể chà đạp mình chứ?” Nhắc tới chuyện này, bà Đỗ không nhịn được phun tào.

Diệp Kiều đi qua, “Hoặc là cô ta quá kiêu ngạo, hoặc là cô ta thật sự quá yêu anh Kiêu!”

Cô nghĩ thầm, kiếp trước ngài cũng thường xuyên mang cô ta trước mặt làm tôi tức đấy!

Nhưng đó đều là chuyện kiếp trước, giờ nhớ tới, cô không oán bà Đỗ chút nào, loại người gì thì sẽ kết ra quả nấy.

Bà Đỗ cũng không phải là người không thông tình đạt lý, cô làm con dâu, làm người làm việc tốt không thể bắt bẻ, đương nhiên bà sẽ không băn khoăn về cô! Đương nhiên, gặp được loại mẹ chồng mù quáng cường thế không nói lý thì lại là chuyện khác.

“Loại con gái này thật đáng sợ! Nhớ lúc trước cô ta ngụy trang tốt, thâm sâu như vậy, bây giờ mẹ còn thấy nổi cả da gà!” Bà Đỗ tức giận nói, “Ôi, thói đời ngày sau, lòng người đổi thay!”

Bà vừa dứt lời, điện thoại cầm tay vang lên.

“Đỗ tổng, khoản tiền của tập đoàn Trường Phong còn chưa đến đây đâu, chú Phương bên thi công chỗ tôi thúc giục muốn chuyển khoản này!” Trong điện thoại, nhân viên kế toán sổ cái nôn nóng nói.

Bà Đỗ nhíu mày, “Nói thế nào với bên kế toán Trường Phong rồi?”

“Chu kế toán đùn đẩy thêm lần nữa, vài ngày trước tôi đã thúc giục rồi! Hôm nay lại bảo ngày mai, ngày mai nói ngày kia!”

“Bên thi công anh ổn định trước, bên tôi tìm Cố tổng thúc giục!” Bà Đỗ trầm giọng nói, cúp điện thoại.

Diệp Kiều nhận ra có chuyện không tốt phát sinh.

“Bác gái, xảy ra chuyện gì sao?” Diệp Kiều quan tâm hỏi, bà Đỗ nhẹ nhàng lắc đầu, bà vội vã gọi điện thoại, cầm điện thoại cầm tay nhanh chóng gọi cho dãy số.

“Cố tổng à, anh giúp tôi nhìn xem, kế toán bên công ty các anh là thế nào đấy, khoản tiền kỳ này sao còn chưa chuyển sang đây? Bên thi công chỗ tôi đang chờ đấy!” Bà Đỗ khách sáo nói, Cố Trưởng Phóng là phía đối tác công trình của bà.

Diệp Kiều nghe lời bà nói, đã hiểu có ý gì.

“Chị Đỗ, thứ tôi nói thẳng, tài chính công ty bên tôi đã chặt đứt, chỉ sợ không thể tiếp tục đầu tư hạng mục này! Chị Đỗ, tôi cũng là bất đắc dĩ thôi……” Tiếng Cố Trưởng Phóng truyền đến, bên này, trái tim bà Đỗ đột nhiên giật thót.

“Cố Trưởng Phóng, anh có ý muốn rút đầu tư đấy à?!” Bà kích động nói.

Rút đầu tư, từ ngữ thực sự khiến Diệp Kiều giật mình.

Nhìn sắc mặt bà Đỗ trầm xuống, cô đã hiểu, chuyện này với bà có bao nhiêu nghiêm trọng.

“Chị Đỗ à, tôi cũng không muốn đâu, nhưng không có cách nào cả!” Cố Trưởng Phóng thở dài nói, giọng điệu rất bất đắc dĩ.

Bình Luận (0)
Comment