Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 351 - Chương 351:

Chương 351:

Bà Đỗ lắc lư thân mình, bà ngồi đối diện Diệp Kiều, vỗ mu bàn tay cô theo bản năng, cho cô một ánh mắt “Không phải sợ”.

“Cố Trưởng Phóng! Lúc này anh nói rút đầu tư, không phải muốn bức tôi vào đường chết sao?! Chặt ngang hạng mục của chúng tôi à?! Hả?! Anh còn thiếu tiền cho hạng mục nào? Không thể hoãn một chút à?!” Bà Đỗ kích động nói.

“Chị Đỗ! Tôi nghĩ, không chỉ phải rút đầu tư, chỉ sợ trước khi Trường Phong đầu nhập tài chính, chị phải dựa theo hiệp nghị, trả lại đúng cho chúng tôi! Tổn thất tôi sẽ không so đo!” Cố Trưởng Phóng còn nói thêm.

Bà Đỗ trăm triệu không nghĩ tới, Cố Trưởng Phóng còn muốn bà bồi thường tiền!

“Cố Trưởng Phóng, nói thật, tột cùng anh muốn làm gì?!” Bà Đỗ cũng là người từng trải qua sóng to gió lớn, chỉ cảm thấy phía sau chuyện này không đơn giản.

“Chị Đỗ! Tôi muốn làm gì chứ? Bây giờ tôi chỉ muốn đòi tiền!” Cố Trưởng Phóng trầm giọng nói, bà Đỗ tức giận đến mức cúp máy luôn.

“Bác gái, Cố Trưởng Phóng muốn rút đầu tư ạ? Vào lúc bây giờ đang xây hạng mục này?” Diệp Kiều kích động hỏi.

Bà Đỗ nặng nề gật đầu, “Kiều Kiều, lần này, lần này bác gái gặp phiền toái lớn rồi……”

Sắc mặt bà trở nên trắng dần, dáng vẻ thở không nổi, Diệp Kiều vội vàng đi tới bên cạnh bà, “Bác gái, bác đừng vội, đừng nóng vội ạ, từ từ nói!”

Cô vội vàng rót cho bà một cốc nước lọc.

Bà Đỗ bưng lên uống một ngụm, vỗ vỗ ngực nói: “Hạng mục này của bác, đúng là lúc thiếu tài chính, Trường Phong không đầu tư tiền…… Hạng mục chết không nói, bác thiếu nợ ngân hàng, về sau bác trả thế nào? Cũng không phải là số lượng nhỏ, lấy con số ngàn vạn đấy! Đầu tháng sau đã phải trả một khoản rồi!”

Diệp Kiều ngồi ở bên cạnh bà, trực giác cô nghĩ là Cố Trưởng Phóng cố ý.

“Bác gái, bác đừng gấp, cháu biết, chuyện này đúng là rất nghiêm trọng, nhưng không gấp được! Đúng rồi, lúc trước khi bác với Trường Phong hùn vốn, trên hợp đồng viết thế nào? Nếu Trường Phong rút đầu tư, bọn họ không cần gánh vác trách nhiệm ạ?” Diệp Kiều bình tĩnh nói.

Bà Đỗ càng nóng nảy, cũng càng tức mình, bà nhìn về phía Diệp Kiều, lắc đầu, “Kiều Kiều, bởi vì trước kia mọi người đều là bạn rất thân, nên chuyện này không chú trọng lắm. Dù ông ta rút đầu tư, bác cũng không có cách nào với ông ta được! Nhiều nhất là số tiền trước kia sẽ không đưa cho ông ta nữa! Nhưng vừa rồi Cố Trưởng Phóng mới nói trong điện thoại, muốn đòi tiền lúc trước! Nói bọn họ có hạng mục khác, mắt xích tài chính cũng bị chặt đứt, mới bất đắc dĩ rút đầu tư!”

Sao cô lại thấy không tin được nhỉ? Tình cờ quá rồi đấy? Diệp Kiều híp mắt, thầm nghĩ.

Còn bên phía bà Đỗ thì thật sự không bố trí phòng vệ gì với Cố Trưởng Phóng, hạng mục này đã khởi công một năm, lúc ấy hẳn là khi bà Đỗ muốn kết thân gia, xác định hợp tác với Cố Trưởng Phóng.

“Bác gái, bây giờ chúng ta đến công ty bác, công ty bác có pháp vụ đúng không ạ, còn có cả đoàn đội luật sư nữa, chúng ta nghiên cứu một chút, lúc trước ký hợp đồng với Trường Phong, xem bọn họ muốn rút đầu tư vào lúc này, đến cùng có được không!” Diệp Kiều bình tĩnh nói.

Bà Đỗ liên tục gật đầu.

“Ba! Tại sao ba không trực tiếp nói rõ điều kiện đi?! Còn nói vớ vẩn gì với họ Đỗ nữa? Ba còn sợ bà ta à?!” Trong văn phòng, Cố Tuyết Yến buồn bực nói với Cố Trưởng Phóng. Còn bên cạnh cô ta, có một người phụ nữ mặc váy đang ngồi trên ghế dựa xoay tròn.

“Tôi cũng đã nhìn ra, Cố tổng đang sợ bà Đỗ! Cố tổng, có tài chính trên tay tôi chống lưng cho ông, ông còn sợ gì bà ta?” Người phụ nữ xoay ghế dựa, buồn bã nói.

Cô ta đúng là Lý Vận.

Bình Luận (0)
Comment