Diệp Kiều tốn thời gian suốt đêm, nhớ lại, tra tư liệu, sửa sang lại bản kế hoạch bà Đỗ xây quảng trường mua sắm hiện tại một lần nữa, nhấn mạnh đoạn thời gian tương lai khối đất này có thể mang đến lợi nhuận kếch xù.
Cố Trưởng Phóng này, hoặc là đầu bị nước vào, hoặc là cố ý uy hiếp bà Đỗ, bằng không, sao lại vứt bỏ hạng mục tốt như vậy?!
Nếu cô có tài chính, cô sẽ trực tiếp hợp tác với bà Đỗ rồi đá ông ta đi, sao để cho ông ta phần bánh kem lớn như vậy được?!
“Lục Tiểu Cổn, gọi Lục Tiểu Cổn, mau nói cho mẹ, lần này có phải bà con gặp nguy cơ lớn rồi không?”
“Đúng vậy, Diệp Kiều, người cố lên đi!” Lục Tiểu Cổn nghiêm túc nói.
“Mẹ cố lên, mẹ làm sao cố lên được chứ? Mẹ cảm thấy là nhà họ Cố cố ý được chứ! Không chừng mẹ con còn bị liên lụy đấy! Đúng rồi, Lục Tiểu Cổn, con có công năng biến ra tiền không? Mẹ để con biến ra cho bà nội con một trăm triệu, chụp chết nhà họ Cố!” Một đêm không ngủ, cô không có tinh thần vui đùa với Lục Tiểu Cổn.
“……” Lục Tiểu Cổn.
Buổi sáng Diệp Kiều có hai tiết học, buổi chiều không có tiết học, hai giờ rưỡi, cô với bà Đỗ tới dưới tầng tập đoàn Trưởng Phong.
Cô cũng đại khái hiểu, tập đoàn Trưởng Phong trước kia cũng làm công nghiệp nặng, đúng vào năm kia, mới bắt đầu hợp tác phát triển sản nghiệp đất đai cùng bà Đỗ.
“Bác gái, từ từ, người phụ nữ kia, sao cháu cảm thấy quen mắt……” Diệp Kiều ở trong xe, trong lúc vô ý thấy một hình bóng quen thuộc, xuống dưới từ một chiếc xe hơi màu đen xe.
“Ồ? Vào Trưởng Phong kìa……”
“Lý Vận!” Diệp Kiều cắn răng nói.
Nửa năm này, cô không có tin tức gì của Lý Vận, cô cũng không cố tình đi hỏi thăm, nhưng cô hiểu, Lý Vận không thể biến mất nhanh như vậy được.
“Bác gái, cháu cảm thấy, đây là một âm mưu!” Diệp Kiều nghiêm túc nói.
Trăm triệu không nghĩ tới, Lý Vận lại thông đồng với nhà họ Cố.
“Cố tổng! Ông biết ông bỏ hạng mục tốt như vậy, đột nhiên rút đầu tư, có ý nghĩa gì không?” Trong văn phòng, chỉ có ba người mẹ chồng nàng dâu các cô cùng Cố Trưởng Phóng, trong tay Cố Trưởng Phóng cầm bản kế hoạch Diệp Kiều làm.
Diệp Kiều nhìn ông ta, nâng giọng nói.
“Có nghĩa, ông tổn thất một mỏ vàng dùng mãi không hết!” Diệp Kiều nói năng khí phách. Cô hình dung không quá một chút nào!
Đây là một trong số mười sản nghiệp lớn nhất thành phố tương lai!
Cố Trưởng Phóng nhìn phần bản kế hoạch, nội tâm kích động, lúc trước, khi ông ta và Đỗ Dĩnh đầu tư, chỉ làm theo làn gió Kim Ưng quốc tế trong thành phố, nào có nghĩ tới nhiều tiền cảnh phát triển như vậy?!
Tiểu nha đầu này, làm sao nghĩ đến việc đó?
Cô viết cũng không phải là nói suông, mà là căn cứ theo chiến lược phát triển trong tương lai của quốc gia, thành phương hướng phát triển tương lai, suy xét từ nhiều phương diện nhân tố!
“Diệp tiểu thư, lý tưởng tốt đẹp, hiện thực lại tàn khốc. Xin lỗi, tôi thật sự không có cách nào mới ra hạ sách này!” Cố Trưởng Phóng nhún vai, bất đắc dĩ nói.
A……
“Cố tổng đến tột cùng là bất đắc dĩ, hay là cố ý làm vậy? Cố tổng, ở trong mắt tôi, ông là một nhà xí nghiệp rất ưu tú, nên sẽ không vì việc tư ảnh hưởng đến chiến lược của ông đấy chứ?” Diệp Kiều híp mắt, nói với dáng vẻ đa mưu túc trí.
Một lời trúng đích.
Cố Trưởng Phóng nhìn về phía Diệp Kiều, vừa vặn đối diện với ánh mắt sắc bén của cô.
Tiểu nha đầu này, thật độc!
Cái gì cũng có thể bị cô nhìn thấu!
“Đúng là như vậy!” Lúc này, cửa văn phòng bị người đẩy ra, Cố Tuyết Yến nhiều ngày không gặp đi đến, Diệp Kiều xoay người, thấy cô ta trang điểm đậm, khóe miệng cong lên cười trào phúng.
Hay tay cô ta khoanh ngực, mắt nhìn bà Đỗ ngồi ở trên sô pha, rồi đắc ý nhìn về phía Diệp Kiều.