Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 356 - Chương 356:

Chương 356:

Thời điểm Diệp Kiều đang muốn đi, Khương đại lão gọi cô lại.

“Diệp Kiều, gần đây có công ty đầu tư mạo hiểm đến từ nước Mỹ, ông chủ là người Hoa, thế rất mạnh! Tên là Hoa Nguyên! Nhưng bọn họ chủ yếu tập trung đầu tư ở Thanh Thành, tôi chưa từng gặp bọn họ! Năm ông chủ này, nếu cô thật sự không thuyết phục được, có thể thử tìm nhà này!” Khương đại lão thành khẩn nói.

Hoa Nguyên?

Kiếp trước, cô cũng chưa từng ngheđến công ty này, có lẽ là cô kiến thức hạn hẹp.

“Khương tổng! Cảm ơn anh! Tôi sẽ hỏi mẹ tôi trước, cũng phiền anh nói một câu giúp tôi!” Diệp Kiều thành khẩn nói, cũng rất cảm kích Khương đại lão.

Khương đại lão cười gật đầu, “Cố lên!”

Ừ! Cố lên!

Hạng mục của mẹ chồng vào thế chết, đại đa số người Đỗ gia, Lục gia đều đã biết, cũng đang bày mưu tính kế, chỉ là lỗ thủng quá lớn, Đỗ gia cũng không có nhiều tài chính, cũng chỉ có thể bảo đảm trả được lợi tức ngân hàng.

Nửa tháng qua, vẫn hết đường xoay xở.

Cô bội phục là, bà Đỗ vào thời khắc nguy cơ, vẫn nghĩ cách phát tiền lương cho công nhân.

Mắt thấy sắp cuối tháng, cô bận kiểm tra, lại phải đi gặp nhà đầu tư.

“Kiều Kiều, nghe nói việc làm ăn của mẹ chồng cháu xuất hiện vấn đề?” Lão tham mưu trưởng quan tâm hỏi, đau lòng cháu gái.

“Vâng! Là bị tiểu nhân tính kế! Nhà họ Cố muốn lấy lần rút đầu tư này uy hiếp bà Đỗ, để anh Kiêu cưới con gái ông ta! Nhưng ông nội, thái độ của bà Đỗ rất kiên định, sẽ không làm vậy! Cháu và bác ấy đang suy nghĩ biện pháp!” Diệp Kiều nghiêm túc nói, lão Diệp gia không phải làm chính trị thì là tòng quân, có người cá biệt làm buôn bán, cũng đều là làm ăn nhỏ, không giúp được gì.

“Nhà họ Cố này đúng là đáng giận! Đừng nóng vội, thương trường như chiến trường, khó tránh khỏi sẽ gặp chuyện suy sụp! Để về tôi gọi điện cho chiến hữu cũ tôi quen, xem có thể giúp đỡ hay không!” Lão tham mưu trưởng nói lời thấm thía.

Lục tư lệnh cũng biết chuyện này, muốn từ phương diện khác chèn ép nhà họ Cố, nhưng trước kia nhà họ Cố rất trong sạch, không có nhược điểm để bắt.

Hiện tại, bà Đỗ cũng thật lòng không muốn hợp tác cùng nhà họ Cố.

“Vâng! Ông, cháu hiểu! Ông cũng đừng lo lắng!” Diệp Kiều lạc quan nói.

Kỳ thật, áp lực trong lòng cô đã như núi.

“Diệp tiểu thư, tới uống một chén!” Trong ghế lô chướng khí mù mịt, một ông chủ tai to mặt lớn đang rót rượu cho Diệp Kiều, một ly tiếp một ly, cô đã uống hết nửa cân rượu trắng!

“Vương tổng, tôi bảo rồi, nói chuyện chính sự đâu? Không phải ngài đang chơi tôi đấy chứ? Ha ha……” Diệp Kiều cố ý giả say, ngã vào trên bàn.

Khương đại lão sao lại giới thiệu cho cô một người không đáng tin cậy như thế? Bốn người trước đều là chính nhân quân tử.

“Diệp tiểu thư, cô là người mới làm việc nhỉ, không hiểu được chuyện làm ăn bắt đầu từ bữa rượu à? Nhìn bụng tôi này, là mấy năm nay, uống rượu tích ra đấy!” Vương tổng ưỡn bụng đắc ý nói.

Đó là ông mẹ nó không có bản lĩnh!

Diệp Kiều ghê tởm.

“Diệp tiểu thư? Diệp tiểu thư, cô uống say rồi?” Vương tổng thấy Diệp Kiều híp mắt, sắp ngủ, khóe miệng ông ta nở nụ cười tà, ghé sát vào cô……

Khi tay ông ta sắp chạm vào người cô, Diệp Kiều giống như một con rắn ngủ đông, dựng thẳng dậy, túm bình rượu trên bàn, ném về phía gương mặt béo phì của ông ta!

Lại hung hăng đá một chân, Vương tổng kia ngã ngồi ở trên mặt đất! Đau đến nỗi kêu thảm thiết!

“Đi chết đi! Đồ con lợn!” Cô hung tợn nói, xách túi mình, ra khỏi ghế lô.

“Lục Tiểu Cổn…… Hôm nay đã là 1 giờ rồi……” Đêm khuya đầu đường, Diệp Kiều dựa vào cột điện, mờ mịt vô thố.

“Không thì để bà con đồng ý Cố Tuyết Yến đi?” Diệp Kiều nhụt chí nói, uống không ít rượu, đầu váng mắt hoa.

“Diệp Kiều! Mẹ con sẽ không làm như vậy!” Lục Tiểu Cổn kích động nói.

“Vậy con chỉ cho mẹ con đường sáng đi! Tiểu Cổn thối!” Diệp Kiều thở phì phì nói, ngửa đầu, khóe mắt vẫn chảy xuống dòng nước.

Bình Luận (0)
Comment