Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 358 - Chương 358:

Chương 358:

Bỏ lại những lời này, người đàn ông đó lạnh nhạt đi mất.

“Kiêu thật!” Diệp Kiều nói thầm, xoay người muốn đi.

“Không được đi! Tiếp tục quấn lấy! Eorge ở bên trong!” Lục Tiểu Cổn khiển trách.

“Tiểu Cổn thúi! Còn không đi thì trời sắp tối rồi!” Diệp Kiều tức giận nói, “Chẳng lẽ mẹ phải trèo tường đi vào, trực tiếp xâm nhập vào phòng người ta sao? Như vậy, đừng nói tới đầu tư, nhà giàu người ta sẽ trực tiếp đưa mẹ đến đồn công an!”

“Không được đi!” Lục Tiểu Cổn khí phách nói.

“Đứa con bất hiếu này! Mẹ thấy để ba con cưới bạch liên Cố thì tốt hơn! Đến lúc đó con cũng không có cách nào sinh ra!” Diệp Kiều thở phì phì nói, dứt lời, cô ngồi xổm xuống ở cổng lớn nhà người ta.

“Diệp Kiều đáng chết kia, còn dám chưa chết tâm, lại chạy tới Thanh Thành! Tôi muốn nhìn, người mắt mù nào sẽ giúp cô!” Lý Vận hút thuốc, đắc ý nói.

“Người mắt mù còn chưa xuất thế đâu!” Cố Tuyết Yến càng đắc ý.

Mắt thấy, bà Đỗ sắp chơi xong rồi!

Dù quyền lực Lục gia lớn, cũng không kiếm ra được nhiều tài chính, bổ sung cho lỗ thủng này được!

Hai ngày nay, bà Đỗ lại tìm Điền Tố Chi, Điền Tố Chi ở trước mặt bà khóc sướt mướt nói nhà bà ta cũng bị buộc bất đắc dĩ, bà Đỗ hoàn toàn rét lạnh với khuê mật thân thiết này!

“Khổ Kiều Kiều, một tháng này vì chuyện của bác, hối hả ngược xuôi, còn không chịu để A Kiêu biết, sợ làm thằng bé phân tâm.” Bà Đỗ ỉu xìu, đầu dựa vào vai Lục tư lệnh.

Mấy ngày này bà ân hận đã làm sai.

“Vợ, đừng sầu, tôi đang liên hệ xí nghiệp nhà nước, xem bọn họ có thể tiếp nhận hạng mục này không, sửa thành hạng mục nhà nước! Lấp lại lỗ thủng ngân hàng, còn bà thì toàn thân trở ra!” Lục tư lệnh trầm giọng nói.

“Chủ ý này không tồi, nhưng lão Lục, nửa đời tôi không phải làm không công rồi à?”

“Vậy bà muốn thế nào? Để A Kiêu cưới Cố Tuyết Yến?”

“Khó mà làm được! Thôi, vẫn nên nghe ông!” Bà Đỗ nói, chỉ đau lòng cho xí nghiệp bà nhiều năm khổ tâm kinh doanh!

Mãi cho đến khi mặt trời xuống núi, biệt thự mới lại có người ra.

Một người đàn ông trung niên mặc đồ thể dục, trông có vẻ muốn đi ra ngoài chạy bộ rèn luyện, Diệp Kiều thấy anh ra tới, vội vàng đuổi kịp.

“Tiên sinh, chào anh! Tôi là… Ôi, Eorge tiên sinh!” Người ta không để ý tới cô chút nào, chạy đi, Diệp Kiều đành phải đuổi theo, vừa đuổi vừa nói về hạng mục với ông ta.

Đối phương cũng không nói lời nào, mặt vô cảm, vẫn cứ chạy trên con đường cái vòng quanh biệt thự.

Diệp Kiều vẫn vừa chạy vừa nói.

Cô đoán cái người Eorge này trông đã là người tầm 40 tuổi, để râu, chỉ là anh ta vẫn luôn chạy vội, cô không thấy rõ ngũ quan anh ta.

Chạy một vòng, cuối cùng cũng sắp về lại biệt thự, Eorge mới mở miệng vàng: “Cô gái, hạng mục của cô không tồi. Nhưng xin lỗi, công ty tôi không tính đầu tư ở thành phố! Không còn sớm, ở chỗ nào thì về chỗ đó đi!”

Người đàn ông trầm giọng nói, sắp sửa đi vào!

Diệp Kiều đầu đầy mồ hôi, tức giận bỏ mũ ra, cô chặn trước mặt Eorge.

“Eorge tiên sinh, không có bất cứ nhà tư bản nào không muốn kiếm tiền! Mong ngài cẩn thận suy xét được chứ? Thành phố này là đô thị cấp 1!” Diệp Kiều lớn tiếng nói.

Còn Eorge, nương theo hai ngọn đèn cửa trên đầu, đôi mắt không hề chớp nhìn mặt cô……

Vừa rồi cô bỏ mũ, lại là đêm, căn bản anh ta không chú ý tới gương mặt này!

Đệt, không phải lại một con sắc lang đấy chứ?!

Diệp Kiều nhận ra không đúng lắm, có loại cảm giác thật sự tuyệt vọng!

Dù bà Đỗ chịu từ bỏ hạng mục, Diệp Kiều cô cũng tiếc, cô là người trọng sinh, biết rõ ràng giá trị thương mại khi xây thị trường kia!

“Cô gái nhỏ, tên cô là gì?” Eorge nghiêm túc hỏi, giọng anh có chút run rẩy.

Bình Luận (0)
Comment