Câu nói sắc bén của Diệp Kiều vừa thốt ra khỏi miệng, tất cả mọi người biết rõ Cố Tuyết Yến có mặt ở đó, đều cảm thấy vô cùng sảng khoái!
Mà càng có nhiều người chỉ ôm tâm lý muốn xem trò hay!
Tin tức thương nghiệp này sắp sửa biến thành tin tức lá cải rồi!
Cố Tuyết Yến bị mấy câu nói đó của Diệp Kiều làm cho cứng họng, cô ta ngơ ngác, trong lúc nhất thời cũng biết nên nói gì.
“Cô Diệp, mong cô chú ý cách dùng từ của mình! Cô là đang công kích cá nhân đó, cô có hiểu không?!” Cố Trưởng Phóng vỗ bàn một cái, nghiêm túc mà nói với Diệp Kiều, “Chúng tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng!”
“Đúng! Cô đây là đang phỉ báng! Tôi muốn kiện cô!” Cố Tuyết Yến phục hồi lại tinh thần, như một tên hề mà nói theo Cố Trưởng Phóng.
Hai cha con bọn họ vừa dứt lời, rất nhiều người có mặt tại đó liền che miệng lại mà cười trộm, mà Diệp Kiều cũng không nhịn được mà lên tiếng cười nhạo.
“Là tôi phỉ báng hay sao? Chẳng lẽ cha con các người bị chứng mất trí nhớ có chọn lọc à? Tôi vẫn còn giữ tạp chí của tháng trước kìa! Trên tờ báo kia còn có hình chụp cô Cố đây ẩu đả với vợ lớn của người ta nữa đó! Vậy sao lúc trước các người không đi kiện tờ báo đó đi? Nhưng mà, điều quan trọng ở đây là, bây giờ cô Cố lại muốn ông xã của tôi phải cưới cô sao?!” Mấy câu nói châm chọc vô cùng sắc bén của Diệp Kiều như chọc thẳng vào điểm yếu của bọn họ.
Hai cha con này, cũng là vị bị bọn họ nói cho cứng họng, cho nên mới nói bị phỉ báng!
“Cô, cô……..Tôi cũng không biết hai người đã kết hôn!” Đầu óc Cố Tuyết Yến bắt đầu chuyển động, kích động mà nói.
“Cho nên, bây giờ cô Cố không muốn để ông xã tôi phải lấy cô, có đúng không?” DIệp Kiều liền lên giọng hỏi lại.
Lấy tính cách không biết xấu hổ đến cực độ kia của Cố Tuyết Yến, sao lại có thể dễ dàng từ bỏ như vậy được!
“Diệp Kiều, cô có đang hiểu rõ tình hình hay không, hiện tại, không phải là tôi không gả cho Lục Bắc Kiêu là không được, mà là, anh ấy cần phải lấy tôi! Anh ấy chỉ có lấy tôi, vậy thì nhà anh ấy mới có thể thoát khỏi cuộc khủng hoảng kinh doanh lần này!” Cố Tuyết Yến đứng lên, vỗ xuống bàn một cái, kích động mà phản bác, trên gương mặt cô ta tràn ngập vẻ kiêu ngạo cùng đắc ý, khoanh hai tay lại, khinh miệt mà nhìn về phía Diệp Kiều cùng Lục Bắc Kiêu cách đó không xa.
“Thật sự là như vậy sao?” Diệp Kiều nở nụ cười mà hỏi lại.
“Nếu không thì sao? Diệp Kiều, công ty của mẹ nuôi tôi bị khủng hoảng, bộ cô không biết điều này hay sao? Đến cả điểm mối chốt này, sao mà cô vẫn còn không biết gì như vậy chứ? Lục Bắc Kiêu cần phải lấy tôi, vậy thì mới có thể thoát khỏi cuộc khủng hoảng lần này!” Cố Tuyết Yến lớn tiếng mà nói, vẻ mặt vô cùng tự tin, dáng vẻ vô cùng sắc bén.
“Cho nên, cô Cố vẫn hy vọng ông xã của tôi sẽ ly hôn rồi cưới cô?” Diệp Kiều vẫn tiếp tục thẳng thắn với cô ta.
“Đúng, anh ấy cần phải làm như vậy, thì mới có thể giải quyết được cuộc khủng hoảng này!” Cố Tuyết Yến hợp tình hợp lý mà nói.
Đúng lúc này, Diệp Kiều xoay người lại, hướng mặt về phía phóng viên, “Các bạn truyền thông, tôi là vợ hợp pháp của Lục Bắc Kiêu, hiện tại, tôi mong có được ý kiến của mọi người!”
“Tập đoàn Trưởng Phóng của Cố gia, vốn dĩ là đối tác với với công ty của mẹ chồng tôi là bà Đỗ, mọi thứ vốn đang hợp tác với tốt đẹp, công trình cũng đã khỏi công được một năm, đột nhiên tập đoàn Trưởng Phóng này lại trong thời khắc mấu chốt nói muốn liên hôn, còn nếu không, bọn họ sẽ rút vốn đầu tư! Mọi người nói xem, làm như vậy, là có đạo đức kinh doanh hay sao? Hiện tại, mặc dù cô Cố này biết rõ là chúng tôi đã kết hôn, vậy mà còn bức ông xã tôi cưới cô ta, như vậy có đạo đức hay sao?!” Diệp Kiều lên giọng mà hỏi.
“Đúng thật, Cố gia làm như vậy, quả thật là rất bỉ ổi!”
“Gian thương thì có được cái gì gọi là đạo đức kinh doanh hay sao? Người thứ ba thì lại có được đạo đức là bao?”
“Bất quá, thương trường như chiến trường, chỉ có thể trách bà Đỗ quá tin tưởng vào Cố gia!”
Mọi người bàn tán sôi nổi.
“Diệp Kiều! Cô đừng có ở đây ăn nói bừa bãi! Vốn dĩ, tôi cùng Lục Bắc Kiêu mới là một đôi, mẹ nuôi Đỗ Dĩnh của tôi đã đính hôn cho tôi với anh ấy từ lâu rồi!” Cố Tuyết Yến vẫn cứ mặt dày mà nói.