Cửa sau có các cửa hàng nhỏ ven đường, qua đường là khu KTX, lưu lượng sinh viên ở đây rất đông, mỗi khi tan học hay cuối tuần đều có rất nhiều sinh viên tranh thủ mua sắm. Diệp Kiều xin trường học thuê lại một cửa hàng vừa học vừa làm.
Tiền thuê nhà chỉ bằng một nửa so với người thuê không phải là sinh viên, đây cũng là một hình thức hỗ trợ sinh viên của trường khởi nghiệp.
Học kỳ này họ không có nhiều bài tập về nhà. Khi rảnh rỗi, một vài nữ sinh đến giúp đỡ. Trước mắt tiến độ trang trí đã sắp xong, phong cách trang trí dựa vào sơ đồ phác thảo dựa vào ký ức của cô để bảo thợ sửa chữa làm. Cô thường xuyên đến tiệm quan sát, cũng thường xuyên cửa hàng nội thất để chọn lựa quầy bar, bàn, ghế..
Trang trí quán trà sữa có phong cách, hợp khẩu vị là phải có không khí văn hóa.
Quan trọng nhất vẫn là sản phẩm.
Để tạp ra trà sữa ngon, cô đã thí nghiệm ở nhà rất nhiều lần mới pha chế thành công.
Sữa, lá trà và đường trắng chính thống được sử dụng thay cho các loại creamers, hương liệu và đường hóa học trên thị trường. Cái này cũng làm chi phí tăng lên, ảnh hưởng đến định giá. Trong quá trình vận hành thử, chị sẽ điều chỉnh giá tương ứng theo tình hình bán hàng.
Đương nhiên sức khỏe tự nhiên này cũng là một điểm bán hàng!
Marketing luôn luôn có một chiến lược.
"Yo, đó không phải là Diệp Kiều lớp marketing thị trường sao? Quán này do cô ta mở à?" Ở quán quần áo bên cạnh, một cô gái ăn mặc xinh đẹp nói với một cô gái khác đang tô son.
"Diệp Kiều? Ai vậy?"
"Đổng Nhàn, cậu không nhầm chứ? Diệp Kiều mà cậu không biết? Lúc huấn luyện quân sự Lý Thành Hề nhà cậu đã tỏ tình với cô ta đấy!"
Đổng Nhàn sửng sốt sau đó lập tức ra khỏi cửa hàng.
"Anh ơi, hình như bên phải cao hơn một chút rồi! Đúng, giờ ổn rồi!" Diệp Kiều mặc đồ đen, đầu đội mũ lưỡi trai, ngẩng đầu nhìn người đang lắp biển quảng cáo.
"Cô ta sao? Rất bình thường mà? Lý Thành Hề thích cô ta?" Hai tay Đổng Nhàn ôm ngực, chán ghét nói, nhưng cô ta không nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Kiều.
"Chắc chắn 100%! Tỏ tình lúc huấn luyện quân sự còn bị huấn luyện viên bắt được mà! Diệp Kiều này rất nổi tiếng, nam sinh nữ sinh đều kết thân với cô ta!" Người nói là Trịnh Hương, bọn họ là sinh viên học viện mỹ thuật bên cạnh.
"Mấy cô ta... Ha ha..." Đổng Nhàn nhìn biển quảng cáo, nói một cách khinh thường rồi quay người đi.
"Nhắc đến cửa hàng này tớ còn tức này! Ban đầu tớ cũng thuê, sau đó chú nói với tớ có sinh viên muốn thuê, sợ bị trường phát hiện thuê hai gian cho tớ, bảo tớ tạm chuyển ra!" Đổng Nhàn quay về quán, giận dữ nói.
"Tớ đã bảo hai gian hàng của cậu sao lại biến thành một chứ, hóa ra là vậy! Diệp Kiều này cũng có gia thế đi, hình như đời thứ ba cách mạng! Nếu không sao có thể cướp cửa hàng của cậu!" Trịnh Hương thêm dầu vào lửa.
Đổng Nhàn này cũng là hạng người kiêu ngạo mạng mẽ!
Nghĩ đến Lý Thành Hề thích Diệp Kiều này, cướp một gian hàng của mình, cô ta có ý thù địch với Diệp Kiều. Trong lòng không có chỗ trút!
"Để tớ xem mấy cô ta bán trà sữa có thể làm ra thành tích gì. Việc kinh doanh của khu phía tây ảm đạm như vậy!" Đổng Nhàn giễu cợt nói.
"Tớ cũng xem xem! Mà thứ này đều được trộn với sữa bột, bột màu, không tốt cho sức khỏe!" Trịnh Hương phụ họa nói.
Tháng 12 đã vào đông, cửa hàng trà sữa "họ" cũng mở cửa hoạt động thử nghiệm trong đêm Noel.
"Ha ha ha! Hơn nửa ngày! Bọn họ thực sự không có một vị khách!" Lúc Trịnh Hương đến tìm Đổng Nhàn, vừa vào cửa đã vô cùng vui vẻ
Đổng Nhàn đang mặc một chiếc váy ngắn bằng da, tất chân đang lạnh đến run rẩy. Nghe Trịnh Hương nói vậy thì rất vui vẻ, "Đi thôi, chúng ta đi xem một chút!"