"Kiều gia, hôm nay là ngày khai trương, sao không có ai? Hu hu..." u Dương đứng ở quầy thu ngân lòng hoảng loạn, ngoài cửa của cử hàng bọn họ thực sự có thể giăng lưới bắt chim để hình dung!
"Vội cái gì! Trời đang lạnh, ai lại ra ngoài đi dạo?! Đêm nói tiếp, ban đêm có nhiều cặp đôi, hơn nữa còn là đêm giáng sinh!" Diệp Kiều bình tĩnh nói, ngồi vào bàn làm sổ sách.
"Hoan, hoan nghênh ghé thăm!" u Dương có chút kích động khi nhìn thấy người ở cửa, vội vàng nói.
Mà Diệp Kiều cũng nhiệt tình lễ phép đứng lên, "Hoan nghênh đã đến!"
Những nhân viên khác cũng đều lễ phép đồng thanh nói.
"Ai da, hệ thống sưởi trong cửa hàng của các cô thật ấm! Tốt quá!" Người đi vào là Trịnh Hương và Đổng Nhàn. Trịnh Hương cất giọng nói.
"Hai cô gái xinh đẹp, đây là menu của chúng tôi. Chúng tôi đã triển khai sự kiện khuyến mại. Bất cứ ai mua cùng với bạn bè hoặc người yêu vào cửa hàng, mua hai cốc đều được khuyến mại nửa giá ưu đãi!"
"Ngại quá, tạm thời chúng tôi không muốn uống. Chúng tôi ngồi ở đây một chút được chứ?" Đổng Nhàn cười tủm tỉm nói.
""Đương nhiên có thể nha! Bên giá sách kia của chúng tôi còn có sách báo và tạp chí, hai vị chán thì có thể xem." An Hân lễ phép, mạnh mẽ nói.
Họ đã học các nghi thức kinh doanh, đương nhiên trước đó Diệp Kiều đã bổ túc cho các cô.
"Ôi, sao trong quán này có mùi vậy!" Đổng Nhàn gây sự.
"Đúng thế, rất khó ngửi! Chẳng trách không có ai đến!" Trịnh Hương nói rất nhỏ giọng, "Tất cả đều là đồ mới, đi thôi, có mùi quá không tốt đâu!"
Hai người này cố tình gây sự, không mua thì tôi còn vào gây sự. Sau khi trang trí cải tạo xong họ để khô hơn 1 tháng, cũng nhờ công ty bảo vệ môi trường kiểm tra, chỉ tiêu đạt chuẩn nào có mùi chứ, cô chỉ thấy mùi trà sữa thôi!
Diệp Kiều nghĩ vậy rồi đi tới cửa, quay đầu ra nhìn thấy hai cô gái kia đi sang bên cạnh, hóa ra là cửa hàng quần áo bên cạnh.
Cả một buổi chiều vẫn chưa bán được một đơn.
Thỉnh thoảng, hai cô gái bên cạnh lại xuất hiện để nhìn họ, chế giễu họ với ác ý.
"Hai vị mua quần áo nào, mau vào đi!" Đổng Nhàn thấy có khách đến vội vàng hô lên, đôi trẻ mỉm cười lắc đầu.
"Quán trà sữa này nhìn không tệ nè! Lạnh quá, muốn uống đồ nóng quá!"
"Đi thôi!" Bạn trai sảng khoái nói, ôm lấy cô gái đi vào quán "Các cô ấy"!
Hai cô gái kia sững sờ, điều khiến các cô kinh ngạc hơn là sau đó ngày càng nhiêu đôi vào cửa hàng hơn. Hoạt động tiếp thị của họ vừa mới bắt đầu, những người phụ việc trong quán đã đội mũ Noel, phát tờ rơi quảng cáo trước cửa hàng. .
Một trong những điểm đặc biệt của quán trà sữa "Các cô ấy" là treo lời chúc trên tường, khách vào quán có thể viết điều ước lên giấy nhãn, hoặc tỏ tình rồi dán lên tường.
Theo truyền thuyết, điều ước có thể trở thành sự thật.
Mặc dù đây chỉ là mánh lới quảng cáo tiếp thị của họ, nhưng mong muốn của ai đó đã thực sự trở thành hiện thực.
Cô gái mua cốc trà sữa và viết lời tỏ tình với chàng trai trên tường, chàng trai sau đó cũng đến mua cốc trà sữa, vô tình nhìn thấy lời tỏ tình của cô gái trên bức tường chúc. Lập tức kích động đến tìm cô gái kia, hóa ra chàng trai cũng thích cô gái ấy!
Sau khi họ tỏ tình với nhau đã đến "Các cô ấy" nói ra chuyện tình của họ, trong quán vô cùng náo nhiệt.
Một ngày bận rộn kết thúc, hoạt động thử nghiệm của quán trà sữa này còn tốt hơn cả Diệp Kiều mong đợi.
Nhìn những dòng chữ đầy màu sắc trên bức tường tỏ tình, cô không thể không lướt qua, viết một cái rồi dán vào.
"Anh Kiêu: Em nhớ anh lắm..." Chỉ chớp mắt anh đã ra ngoài gần nửa năm, anh nói nửa năm sẽ về là thật sao? Hay vẫn quay về cùng thời gian với kiếp trước, cô có phải đi cứu anh không?