Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 397 - Chương 397:

Chương 397:

Thần tượng sao...

Nhưng bây giờ nhìn thấy thần tượng kiếp trước, Diệp Kiều sẽ nhớ tới năm thứ nhất huấn luyện quân sự, đêm hôm đó thần tượng cúi đầu khom lưng trước anh Kiêu nhà cô, hình tượng cao lớn hoàn toàn sụp đổ!

Lý Thành Hề đối mặt với Diệp Kiều một lần nữa rõ ràng có chút ngại ngùng, cũng đang cảm thấy mất mặt vì lần tỏ tình đó! Mặc dù đã qua một năm, mặc dù họ học cùng trường lại khác khoa, không chủ động tìm thì gần như không gặp nhau.

"Lớp học nhiếp ảnh một kì tôi cũng không học được mấy tiết!" Bởi vì là môn học tự chọn và không phải thi, cô có thể trốn thì cô sẽ trốn cho nên trước giờ chưa từng gặp Lý Thành Hề.

Diệp Kiều cười nói.

"A, tôi cũng vậy! Cho nên lần này chúng ta mới gặp nhau! Đi thôi, cùng đến nhà ăn đi!" Lý Thành Hề cười vui vẻ, lúc nói chuyện khuôn mặt tuấn tú còn ửng hồng. Cùng đi ăn với nữ thần cũng không sao, dù sao không có khả năng đột nhiên nam thần xuất hiện.

Hiện tại cậu cũng không dám thích Diệp Kiều, nhưng vẫn coi Diệp Kiều là nữ thần!

"Được! Đúng lúc tôi chuẩn bị đi ăn!" Cô phóng khoáng nói, bình dấm chua kia lại không thể xuất hiện bất ngờ, thật ra cô còn hi vọng anh đột nhiên xuất hiện nữa đấy...

Chẳng qua là nghĩ viển vông thôi!

Có mấy nhà ăn, Lý Thành Hề nhất định mời cô đến nhà ăn thứ ba, là nhà ăn nơi giảng viên và nhân viên dùng bữa, đồ ăn tương đối ngon, sinh viên cũng có thể ăn nhưng giá đồ ăn cao hơn.

Mùa đông đang là mùa của lẩu.

Món lẩu nhỏ được phục vụ tại quán ăn rất được ưa chuộng.

Nói trắng ra là một cái nồi sắt nhỏ, bên dưới có một cái bếp cồn nhỏ, một nồi thịt cùng rau nấu chung, chính là ăn lẩu đơn giản.

Diệp Kiều vội vàng quẹt thẻ ăn, thật ra cô rất muốn làm, nhưng lại thấy xấu hổ.

"Diệp Kiều, Kiêu gia hiện đang ở trong quân đội sao?” Lý Thành Hề hỏi.

"Ừ, anh ấy ở đại đội đặc chủng, hiện tại là trung úy." Diệp Kiều thoải mái nói, về phần quân đội nào, ngành gì cô muốn bảo mật.

Dáng vẻ Lý Thành Hề rất ngưỡng mộ, điều khiến Diệp Kiều buồn bực là ăn một bữa cơm mà thằng nhóc này đều hỏi về Lục Bắc Kiêu , là vì ngưỡng mộ anh! Còn đối với cô, chắc chắn Lý Thành Hề không có cảm giác thích gì.

Có thể thấy được thu hút của anh Kiêu nhà cô!

Diệp Kiều cũng không phát hiện, cách đó không xa có hai cô gái đang nhìn họ.

"Con hồ ly tinh này, quyến rũ Lý Thành Hề!" Đổng Nhàn tức giận nói.

"Đúng rồi! Lý Thành Hề nhà cậu nhớ mãi không quên cô ta! Đã một năm rưỡi rồi còn nhung nhớ cô ta, Diệp Kiều này thực sự không biết xấu hổ, ngoài miệng từ chối anh ấy, kết quả còn cho Lý Thành Hề hi vọng!" Trịnh Hương thêm mắm dặm muối.

Khuôn mặt Đổng Nhàn đầy ghen ghét!

Quán trà sữa "Các cô ấy" mở cửa từ 12h trưa đến 10h tối hàng ngày, nhân viên bán hàng đều là các cô gái lớp marketing thị trường, để giúp đỡ các hoa khôi lớp kinh doanh bên cạnh và các bạn sinh viên nghèo khác, Diệp Kiều đã thuê ba cô gái khác làm nhân viên bán hàng, thời gian sắp xếp theo lịch của các lớp.

Từ năm hai các cô bắt đầu không có lớp tự học buổi tối, buổi tối tất cả mọi người có thể đến quán giúp đỡ.

Vì phong cách trang trí trang nhã, bức tường chúc rất ý nghĩa, có nhiều hoạt động ưu đãi nên việc kinh doanh của quán trà sữa là một trong những quá tốt nhất. Hơn nữa trà sữa các cô bán nguyên chất hương vị ngon, nhiều người nghe danh mà đến.

Thấy "Các cô ấy" nổi tiếng, Đổng Nhàn và Trịnh Hương cũng hùn vốn mở quán trà sữa, ngay đối diện quá các cô! Tên là "Chúng ta"

Trong kỳ nghỉ đông, quá đã được trang trí và mở cửa sau khi trường học bắt đầu, nhưng công việc kinh doanh của họ rất kém.

"Tại sao công việc làm ăn của bọn họ tốt như vậy, còn của chúng ta lại không chứ?" Đổng Nhàn tức giận nói, đứng ở cửa cửa hàng nhìn về phía quán trà sữa đối diện quán "Chúng ta".

Lúc này ngoài cửa có một người đi vào, là nhị thiếu gia của quán trà sữa bên cạnh.

Bình Luận (0)
Comment