“Anh A Mộc, Sơn gia kêu êm đến phục vụ anh!”
Một giọng nữ ỏng ẹo truyền đến, Diệp Kiều đang ngồi trong vườn, nghe âm thanh ỏng ẹo đó, âm thầm nắm chắc tay,” Lục Tiểu Cồn, con cho mẹ nghe cái gì vậy? A Mộc là cái quỷ gì?”
“Anh A Mộc là cha đó!” Lục Tiểu Cổn đắt ý nói, bình dấm chua sắp vỡ rồi.
Anh A Mộc là Lục Bắc Kiêu.
“Anh A Mộc, trên người anh có nhiều vết sẹo quá, đều là có khi đánh nhau sao? Nhưng mà nhìn dụ dỗ người quá à!” Giọng nữ ổng ẹo lại truyền đến.
“Chết tiệt!” Diệp Kiều điên lên, đạp mạnh chân xuống đất đứng lên!
Cô hiểu rồi, Lục Bắc Kiêu đang nằm vùng, đang bị sắc dụ.
“Cái con kỹ nữ này! Dám đụng vào người đàn ông của bà à!” Diệp Kiều tức giận đi tới đi lui, hai châm giẩm mạnh trên đất phát ra tiếng bịch bịch, cô thật sự rất tức giận, toàn thân mỗi tế bào đều điên lên, nghĩ nếu Lục Bắc Kiêu bị người phụ nữ khác chạm vào cô sẽ giết người!
“Lục Tiểu Cổn! Con phải làm cách nào giết chết cô ta, nhanh lên, mẹ không muốn cha con bị người phụ nữ khác chạm vào, cho dù chỉ một ngón tay.”
Diệp Kiều cả mặt toàn là sát khí, trong lòng muốn băm người phụ nữ đó thành tám khúc!
“Diệp Kiều, con không thể giúp mẹ được!” Lục Tiểu Cổn nhìn Diệp Kiều tức giận, còn bổ sung vào não cô hình ảnh một đứa bé xin đẹp khoảng bốn năm tuổi, hai ta khoang trước ngực, ngước càm lên nhìn nhìn Diệp Kiều cười, đúng là bộ dạng cười trên nỗi đau của người khác.
“Con, con, con thằng nhóc thối này! Không phải là mẹ đẻ ra mà!” Diệp Kiều không có ý tốt nói, nếu Lục Tiểu Cổn đứng trước mặt cô thì đã bị cô kéo lại đánh vào mông rồi.
Lục Tiểu Cổn: Mẹ cắn con đi!
“Anh A Mộc, người ta giúp anh mát xa được không nè?” Giọng nữ ổng ẹo tiếp tục truyền đến. Lúc này Diệp Kiều đã giận đến cực điểm, giống như sư tử Hà Đông, đi đến bên lu nước, ôm lu nắm mạnh vào tường vỡ tan tành.
Trong đó toàn là rượu đó!
Lục Tiểu Cổn ngẩn người ra!
Đây là tình tiết giết người đó!
“Mẹ muốn đi tìm cha con, sau đó giết chết con kỹ nữ đó!” Diệp Kiều hai tay nắm chặc lại, có thể nghe thấy tiếng xương cốt kêu, hung hăn nói.
Thời khắc này, cô thật sự muốn đi tìm anh ấy!
Anh đang nằm vùn, nếu lộn xộn lại gần cô gái nào, vì che đậy thân phận của miinhf, có thể gặp dịp thì chơi, nhưng cô không chấp nhận được, cho dù đó là anh bất đắc dĩ!
Nghe Diệp Kiều nói muốn đi tìm cha, trong lòng Lục Tiểu Cổn cũng rất kích động, cậu cũng nhớ người cha cực ngầu của mình. Nhưng quá nguy hiểm rồi, cha đang nằm vùng, bọn họ không nên hồ đồ.
“Đừng chạm vào tôi. Không cần đâu!” lúc này giọng nói thuộc về Lục Bắc Kiêu vang lên, lông mão của Diệp Kiều đang dựng đứng lên vì tức, sau khi nghe thấy tiếng của anh thì lửa giận gần như tiêu tán, từ tù xẹp lại, cũng an tâm lại.
Nhưng hốc mắt cô lại đỏ lên, “Lục Tiểu Cổn, nhìn thấy chưa, cha của con bất luận là lúc nào, thì tấm lòng luôn trung thành với mẹ, cả trái tim và thể xác đều trung trinh với mẹ!”
Diệp Kiều cực kì kích động, cũng cực kì cảm động.
“.…” Lục Tiểu Cổn. Cục cưng này không phải đang ở trong vô tuyến thì tuyệt đối ăn cẩu lương rồi!
“Mẹ vẫn nên đi tìm cha con thôi! Lục Tiểu Cổn, mẹ và cha có con giúp đỡ, chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà?!” Diệp Kiều kích động hỏi.
“Không có con cha cũng hoàn thành nhiệm vụ mà!mẹ đừng có lộn xộn, cha đang ở trong nước đó!” Lục Tiểu Cổn nghiêm túc nói.
“Vậy mẹ nghỉ hè sẽ đi! Mẹ không thể để cha con trở thành bia ngắm được!” Diệp Kiều nói, lúc này lại có một giọng nức truyền đến.
“A Mộc, cậu bơi thật giỏi, dạy cho chị dâu một chút đi!”
!!!!
Chị dâu? Bơi?