Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 405 - Chương 405:

Chương 405:

Dưới bầu trời xanh, bể bơi khổng lồ lấp lánh ánh sáng, người đàn ông cởi trần đứng trong hồ bơi, màu da màu đồng, vết sẹo dày trên cơ ngực đầy đặn và mạnh mẽ, hoang dã, thô kệch. Ngay ở khoảng cách một mết có thể ngửi thấy mùi nam tính trên người anh ta.

Mặc đồ bơi, với mái tóc ướt nhỏ nước, một nụ cười quyến rũ hiện trên khuôn mặt cô ta, hai mắt nhìn anh ta không ngừng phóng điện dụ dỗ.

Khóe miệng Lục Bắc Kiêu nhếch lên, một đôi mắt đen thẳm nhìn Hà Sơn nằm dưới cây dù trên bờ được mỹ nữ xoa bóp,”Chị dâu, tha mạng, anh Sơn sẽ giết tôi mất!”

Anh nói xong, cơ thể mạnh mẽ đầy cơ bắp xuống nước bơi đi…

“Cậu sợ anh ta, nhưng lại không sợ tôi sao?” Phan Linh lẩm bẩm nói, một đôi con người dõi theo bóng người bơi trong nước.

Mà vào lúc này, lông mao Diệp Kiều vừa mới xẹp xuống lúc này lại dựng đứng lên!

“Chị dâu…!” lúc nãy cô cũng nghe được đối thoại, não cô tự nghĩ ra là chuyện gì, người đàn ông của cô bị bà trùm ma túy để ý đến rồi!

!!!

“Lục Tiểu Cổn! Con có thấy không? Cha của con trước mắt bị người phụ nữ nguy hiểm đó cám dỗ! Anh ấy sẽ không hi sinh nhan sắc để đổi lấy sự tin tưởng chứ?! Diệp Kiều lại điên lên, gãi đầu tức giận, giẫm chân bình bịch đi trong vườn.

Cô rất muốn bắn chết bà trùm đó!

“Không thể! Cha là quân nhân! Cho dù là vì nhiệm vụ cũng không được hi sinh nhan sắc được!” Diệp Kiều lại phản bác chính mình.

Cho dù là an ủi chính mình, nhưng trong lòng cô cũng không cách nào bình tĩnh được.

Lúc chú Hãi đi vào, thì nhìn thấy thiếu phu nhân nhà ông đang tức giận đi trong vườn, mà cái lu làm sao mà bể rồi, rồi rượu chảy lênh lán thế kia.

Nhìn thấy chú Hãi, Diệp Kiều cố gắng kiềm chế lại.

“Kiều Kiều, tâm tình không tốt sao? Có phải gặp chuyện gì không thận ý không? Nói với chú Hãi để chú giúp con giải quyết!”Dường như không có chuyện gì xảy ra, nhưng Lục thiếu đã cẩn thận dặn dò, thời thời khắc khắc đều phỉa để mắt đến cô.

“Chú Hãi, con không sao, áp lực lớn quá, cái lu nước đó, là do con không cẩn thận đạp xe đụng trúng nên bể rồi, ha ha…” Cô hoảng hốt che dấu.

Chú Hãi chắc không nghe thấy lời cô nói phải không, chắc là không đâu nhỉ, nếu không Lục Tiểu Cổn đã sớm nói rồi.

“Có chuyện gì phải nói với chú!” Chú Hãi nói, đem thức ăn cho chim mang đi.

“Lục Tiểu Cổn! Lục Tiểu Cổn!”

Lúc này con vẹt trong lồng chim đột nhiên kêu lên hai tiếng cực kỳ rỏ ràng.

Trời đất!

Diệp Kiều nhìn con vẹt sắp thành tinh này.

“Bát ca này, Lục Tiểu Cổn là ai?” Chú Hãi đi đến cười hỏi.

“Lục Tiểu Cổn! Lục Tiểu Cổn!”

Chú vẹt này lại vẹt mỏ nói.

Trong lòng Diệp Kiều, mày mà kêu nữa để lộ ra xem tao có vặt lông mày không!

“Bát ca này thích kêu loạn xạ!” Diệp Kiều lên tiếng nói sau đó đi về phòng, một lúc sau cởi xe mô tô đi, mang theo bảo bối đi chơi game!

“Anh Mộc, ông chủ mới anh đến phòng của ông ấy!”

“Đến phòng anh ấy?” Lục Bắc Kiêu nhìn đồng hồ, híp mắt hỏi, Hà Sơn tối nay không đi sòng bài sao?

Anh vẫn nên đi lên xem sao!

Đi đến phòng chính, Lục Bắc Kiêu gỏ cửa, cửa bị người trong phòng kéo ra, thì thấy người phụ nữ mặc áo ngủ hai dây đứng đó, nở một nụ cười duyên dáng nhìn anh…

“A Mộc, anh Sơn không có ở đây, mau vào đi…”Chiếc lưỡi hồng của Phan Linh nhẹ nhàng liếm môi, dụ dỗ anh.

“Anh Sơn không có ở đây, tiểu để đây càng không nên vào tránh hiềm nghi, chị dâu, chị nghỉ ngơi sớm!” Lục Bắc Kiêu nói, nắm chặt lấy tay nắm cửa, dùng lực đem cửa phòng đóng lại.

Lục Bắc Kiêu đã quay người đi xuống, lúc này Phan Linh đột nhiên xông ra ôm lấy anh từ phía sau.

Bình Luận (0)
Comment