Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 431 - Chương 431:

Chương 431:

Mấy vị trưởng lão này đều xuất thân từ trùm buôn ma túy, không có chuyện ác nào không làm! Nhưng, giang hồ có quy củ của giang hồ, phụ nữ của anh em chưa bao giờ cho nhau đụng chạm đến. Bưu gia đã đến tuổi thập thất cổ lai hy vừa mới bị Phan Linh sàm sỡ, bị dọa sợ đến bệnh tim tái phát, hô hấp dồn dập, một dáng vẻ sắp hết không khí.

Đệ của ông ta vội vàng cho ông ta uống thuốc trợ tim có hiệu quả nhanh!

Con chó cái Phan Linh nằm bò trên mặt đất, trong miệng không ngừng gọi "A Mộc", trước mắt cô ta mọi người đều biến thành A Mộc, quỳ trên mặt đất muốn ôm đùi người khác, những trưởng lão đó vội vàng né tránh.

“Kéo cô ta ra!" Hà Sơn như muốn giết người, quát ầm lên.

Thanh âm của hắn ta như hổ gầm rông ngâm, Diệp Kiều ở tầng hai cũng nghe thấy được.

Cười chết cô rồi!

Tuy rằng không có thể tận mắt nhìn thấy, nhưng mà Phan Linh ăn phải độc nấm, đem khát vọng ảo tưởng sâu trong lòng nói ra, làm cô hết sức vui mừng!

Phan Linh này, còn tưởng những trưởng lão đó là Lục Bắc Kiêu làm dã tâm của cô ta bị bại lộ, những trưởng lão này còn tin cô ta mới là lạ! Hơn nữa, Hà Sơn lại tín nhiệm anh Kiêu như vậy, về sau cả tập đoàn buôn ma túy và Phan Linh cũng không thể nói gì!

Sức lực Phan Linh rất lớn, hai vệ sĩ cũng không giữ được cô ta lại, lúc này cô ta lại như bà điên mà bắt đầu cởi nút thắt của sườn xám!

Những trưởng lão này cũng đã đến tuổi già, thật đủ mất mặt: "Hà Sơn! Tôi thấy hội nghị hôm nay kết thúc thôi!"

“Vốn là muốn xử lý A Mộc, ai ngờ đều là do Phan Linh vì yêu sinh hận, trả thù A Mộc! Chuyện này là sao?!"

“Các vị trưởng lão, mọi người phải tin tưởng ánh mắt của Hà Sơn tôi! Tuy A Mộc mới tới đây không lâu, nhưng những việc cậu ta làm tôi đều hài lòng! Tôi còn tận mắt nhìn thấy cậu ấy giết cảnh sát nằm vùng! Người này rất đáng tin!" Hà Sơn trầm giọng nói, sắc mặt không vui.

“Người phụ nữ Phan Linh này, gôi nhịn cô ta lâu rồi!" Hà Sơn trầm mặt.

Vất vả lắm mới lôi được Phan Linh ra khỏi phòng, cô ta vẫn còn kêu ở bên ngoài.

“Hà Sơn, chúng tôi đương nhiên là tin ánh mắt của anh! Đừng giận, về sau Phan Linh còn có chỗ dùng! Bây giờ chưa giết vội được!" Long gia nói, các trưởng lão khác cũng đã rời đi.

Bọn họ mới vừa đi Hà Sơn liền đi đến tầng 2 nơi nhốt Phan Linh, miệng cô ta còn đang nhắc A Mộc mãi, Hà Sơn kéo cô ta vào phòng vệ sinh, mở van nước lạnh ra ấn đầu cô ta xuống!

Hà Sơn ấn mạnh đầu cô ta xuống, chỉ lát sau, Phan Linh liền biến thành gà trong nồi canh!

Nếu không phải nể tình cô ta đang nắm giữa nửa tài nguyên của tập đoàn, Hà Sơn thật muốn giết cô ta!

Sau khi bị nước lạnh dội tỉnh, ý thức của Phan Linh mới tỉnh lại, cô ta không biết đang ở đâu: "Các trưởng lão, A Mộc kia chính là gian tế! Sẽ không sai! Sẽ không sai!”

Hà Sơn tức giận nhấc chân đạp cô ta ngã nhào xuống mặt đất, bây giờ Phan Linh hoàn toàn hôn mê!

——

Thời điểm Phan Linh tỉnh lại, hoàn toàn không nhớ rõ đã xảy ra việc gì không nhớ rõ mình ở phòng hội nghị buộc tội A Mộc, không nhớ sao mình lại ngất đi, nửa bên mặt bị sưng lên!

Đã xảy ra chuyện gì?!

Cô muốn đi hỏi Hà Sơn, nhưng hắn ta không ở đây.

“Chị dâu, chị, chị uống thuốc kích dục, cảm xúc bị không chế……hội nghị đã kết thúc rồi….." tay Phan Linh cầm bọc đá chườm mặt, hỏi vệ sĩ.

Vệ sĩ kia làm sao lại dám nói ra hôm nay cô ta làm ra chuyện mất mặt, rũ đầu, ấp úng nói.

“Tôi uống thuốc kích dục bao giờ?!" Phan Linh tức giận nói.

Cô ta cầm điện thoại gọi điện cho Bưu gia: "Con đàn bà nhà mày, còn có mặt mũi gọi tới đây? Một đời anh danh của chồng tao đều bị mày phá hỏng cả!"

Người nhận điện thoại là vợ của Bưu gia, hung tợn nói.

Bình Luận (0)
Comment