Mẹ nó, có nhầm không vây?!
Diệp Kiều vừa uống nước vừa xem tin tức trên báo, chắc chắn là có kẻ muốn vu oan giá họa! Người càng nổi tiếng thì càng nhiều thị phi, chuyện này xảy ra như cơm bữa trong làng giải trí.
Sau khi đọc tin tức, cô thấy chuyện này muốn mặc kệ cũng không được, vì nó cũng có liên quan đến cô.
Theo tin tức được đưa, không có bất kì một tổ chức nào nhận được số tiền mười vạn nhân dân tệ mà Tô Mục nói quyên góp, người đại diện của anh ta nói, khoản này được quyên góp cho tổ chức “Người một nhà” mà một trong những người sáng lập ra tổ chức “Người một nhà” này lại là Diệp Kiều.
Mặc dù người đại diện của Tô Mục đã cho xem biên lai quyên góp nhưng anh ta vẫn bị tình nghi.
Có người tung tin trên mạng rằng Tô Mục có quan hệ thân mật với Diệp Kiều của “Người một nhà”, lần này bọn họ lợi dụng danh tiếng của Tô Mục nhằm mục đích lừa dối.
Mẹ nó, cái gì mà vạch trần chứ, bọn họ đúng là đen đủi mà!
Nửa tháng nay, Diệp Kiều đến vùng thiên tai, mệt gần chết, kết quả là, vừa về đã bị người ta vu oan là lừa dối!
“Lục Tiểu Cổn, nói cho mẹ biết, người này là nhằm vào mẹ hay là nhằm vào chú Tiện Tiện của con?” Diệp Kiều xoa xoa thái dương, hỏi.
“Diệp Kiều, con không giúp người, người tự mình giải quyết đi!” Lục Tiểu Cổn lạnh lùng nói.
Diệp Kiều im lặng.
Cô không còn cách nào khác là rửa mặt, một lúc sau, cô nhận được một cuộc điện thoại từ Bờm Sư Tử Tiện Tiện. Mấy ngày nay không thấy Diệp Kiều trong thị trấn, anh ta cũng sốt hết cả ruột.
“Tiện Tiện, chúng ta quan minh chính đại, cây ngay không sợ chết đứng! Chuyện này chị đây sẽ trả lại trong sạch cho cậu, mẹ nó, chị đây vẫn muốn làm cho rõ ràng!” Làm người tốt thật sự rất khó, mệt gần chết, còn bị người ta nghi ngờ! Lần này, đừng nói là mười vạn nhân dân tệ, Tiện Tiện góp hai mươi vạn cũng không màng! Tuy nói anh ta cần thanh danh, nhưng dù sao thì cũng lo cho tấm thân trước, ở thời đại này, một năm có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ?!
Chưa kể đến cô, mỗi lần đi tới vùng thiên tai, đưa vật tư thì thôi không nói chứ đưa tiền mặt thì toàn mười vạn mười vạn trở lên, còn đưa tận tay cho những nạn dân nữa, đó cũng toàn là tiền riêng của cô!
“Cứ vậy đi, ba ngày sau mở buổi họp báo! Chị đây sẽ giúp cậu làm rõ chuyện này! Cậu không cần lo lắng! Đương nhiên, tôi không phải vì cậu, mà là vì chính tôi!” Diệp Kiều nói cho Tiện Tiện bớt lo lắng, nói xong liền cúp luôn.
Cô lập tức gọi điện thoại cho Kiều Thiêm còn đang ở chỗ cứu hộ, để anh tranh thủ thời gian ghi hình, chụp ảnh, cho có thêm chứng cứ, trước giờ, bọn họ cũng làm nhiều việc tốt nhưng chưa phải quay phim chụp hình gì như bây giờ!
−−−
“Diệp Kiều đáng chết kia nhất định sẽ chụp hình, quay phim lại cho mà xem! Cô ta chắc chắn sẽ làm như vậy, các cậu làm sao làm đừng để cô ta đạt được mục đích!” Bên trong ô tô, cô gái đeo kính râm, đội nón rộng vành đang phân phó thủ hạ của mình.
“Vâng, thưa tiểu thư!” Thủ hạ đứng ở cửa xe đã nhận lệnh, lập tức đi hành động.
“Diệp Kiều khốn khiếp! Lần này để xem cô làm sao đấu lại tôi?!” Người phụ nữ hung ác nói, rồi gọi điện thoại cho phóng viên giải trí vạch trần.
Ngày hôm sau, nhiều chuyện của Diệp Kiều cùng Bờm Sư Tử Tiện Tiện bị vạch trần, hơn nữa đều là các tài liệu mật.
Diệp Kiều nhìn những gì tin tức đưa, chỉ cảm thấy người đứng phía sau chắc chắn là bọn họ, nếu không thì, mẹ nó, ai dám đụng vào cô?! Ai không biết cô có bối cảnh không tầm thường? Ai không biết cô là cháu dâu nhà họ Lục!
Chẳng lẽ là kẻ thù trước kia của cô?
Lý Vận?
Cô ta và Thẩm Hi Xuyên đã bị Lục Bắc Kiêu đuổi khỏi thành phố J rồi, chắc chắn không về được.
Hay là Cổ Tuyết Yến?
Không phải ngồi tù rồi à!
Vợ chồng Cố Trường Phong lại càng không thể, sau khi bọn họ rút vốn thì đem vốn đầu tư lung tung đâu đó, hiện tại đã phá sản!
Tần Lan thì sao?
Không, bà ta cũng ở trong tù mà!
Vậy rốt cuộc là ai?!
Lục Tiểu Cổn không cho cô một chút gợi ý nào, chắc đang thử thách cô, hay nó muốn đi đầu thai chuyển thế, nên không giúp đỡ hay bảo vệ cô gì cả…