Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 512 - Chương 512:

Chương 512:

Bảo bối của Bò cạp độc chính là những vũ khí sinh học mới nghiên cứu thành công. Ba nhà khoa học bị hắn ta bắt giữ một năm trước đã giúp hắn chế tạo ra vũ khí này.

Bò cạp độc điên cuồng ném cái điện thoại xuống đất.

Hai tay hắn vò đầu, ở trong phòng phát hỏa. Hắn vốn tưởng rằng, căn cứ bí mật này ở Trung Quốc trong năm nay có thể phát triển thành công thứ vũ khí sinh học này, thật không ngờ rằng, bị bộ đội đặc chủng Trung Quốc phá hủy.

Ở phía bên này, những thành viên Đại đội Huyết Lang mang mặt nạ phòng độc, mặc các trang phục phòng tránh hóa chất chảy vào phòng thí nghiệm, tiêu diệt toàn bộ lính đánh thuê trong phòng thí nghiệm.

Ba nhà khoa học mất tích 1 năm được giải cứu.

Diệp Kiều nghe được tin tức bộ đội đặc chủng đã triệt phá toàn bộ căn cứ bí mật của tập đoàn K2 ở Trung Quốc mà vô cùng vui mừng.

Không chỉ có cô, toàn thành phố J này, thậm chí là người dân cả nước đều thấy vui mừng.

Lúc trước, sự kiện khủng bố ở trung tâm thương mại vô cùng khủng khiếp, khiến dân chúng hoảng sợ. Những phần tử khủng bố này bị tiêu diệt cũng coi như là một chút an ủi đối với họ, cũng là sự báo thù cho những người vô tội bị chúng sát hại.

“Ba. Cứu con. Cứu con!”

Ở biên giới, Diệp Trăn Trăn hai chân hai tay đều đeo xích, nhìn về phía bên kia biên giới, miệng không ngừng kêu lên. Giọng cô ta đã khản đặc. Bên trái cô ta là Tần Lan, bên phải là A Uy, bọn họ cũng giống như cô ta, tay đeo còng, chân đeo xích.

Trong rừng, bộ đội đặc chủng mai phục vùng với bộ đội biên phòng, chờ Bò cạp độc xuất hiện. Chỉ cần hắn bước vào trong biên giới một bước là có thể đánh tới.

“Ba! Cứu con… cứu con với…” Diệp Trăn Trăn vừa khóc vừa kêu, nhưng ở bên kia biên giới không có một bóng người.

Không thể nào. Sao ba cô ta lại không cần cô con gái là cô ta chứ? Sao có thể thấy chết mà không cứu chứ?

“Trăn Trăn, đừng gọi nữa, ông ta không cứu con đâu. Con cho rằng con là ai?

“Tiểu thư. Hiện giờ ông chủ chỉ muốn giết người, không có khả năng cứu người đâu!” A Uy tức giận nói.

Chính là do con nha đầu thối này, cô ta chính là tai họa.

Căn cứ K2 ở Trung Quốc, vì cô ta mà bị phát.

“Ngươi câm miệng!” Diệp Trăn Trăn tức giân nói.

“Báo cáo. Phát hiện người của Bọ cạp độc, ở bên trong biên giới, hướng 9 giờ.” Diệp Thành báo cáo tới.

Toàn bộ mọi người đều nhìn về phía 9 giờ.

“Trời ạ! Tên Bọ cạp độc không phải sẽ thật sự đi vào trong biên giới chứ?”

“Lần này tôi thật sự nhìn hắn với con mắt khác rồi!” Lục Bắc Kiêu nằm ở vị trí mai phục trào phúng nói.

“A Kiêu, hướng 13h của cậu phát hiện có tay súng bắn tỉa!” Diệp Thành tiếp tục báo cáo. Mỗi tay súng bắn tỉa đều có một quan sát viên, Diệp Thành với Lục Bắc Kiêu là bạn nối khố.

Lục Bắc Kiêu híp mắt, nhìn vào ống ngắm, bóp cò.

Bên kia, Giang Hải cũng phát hiện ra một tay súng bắn tỉa khác, lập tức bị Hà Phong bắn gục.

Trong lúc bọn họ đang triệt hạ những tay súng bắn tỉa, Bọ cạp độc xuất hiện trước mặt Diệp Trăn Trăn. Chỉ là Bọ cạp độc không biết, Lão Thái dẫn theo 3 nữ binh cùng với Võ Cảnh luôn giám sát hắn.

Lãnh Dao cầm súng trong tay, chĩa thẳng về phía Bọ cạp độc. Nhưng mà, Bọ cạp độc ngồi xổm trước mặt Diệp Trăn Trăn, hai người bên cạnh hắn trở thành lá chắn cho hắn nên cô không ngắm được.

“Ba, rốt cuộc ba đã tới cứu con! Mau cứu con, con muốn ba giúp con báo thù!” Diệp Trăn Trăn nhìn Bọ cạp độc, kích động nói.

Khóe miệng Bọ cạp độc cong lên một nụ cười ngoan độc, hắn đưa ánh mắt nhàn nhạt nhìn lướt qua Tần Lan. Người phụ nữ này, căn bản ông ta không nhớ ra, ngay cả dáng vẻ của Tần Lan năm đó như thế nào ông ta cũng không nhớ rõ. “Cứu con nha đầu thối như ngươi thì có lợi ích gì? Hử? Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều. Lão tử lần này bị ngươi bẫy chết!”

Diệp Trăn Trăn vốn đang kích động, hy vọng được cứu, nghe thấy vậy thì sắc mặt thay đổi…

Bình Luận (0)
Comment