Nhìn cái dáng vẻ ghét bỏ, ngoan độc của Bọ cạp độc, Diệp Trăn Trăn không ngừng lắc đầu. Cô ta nhìn thấy khẩu súng trên tay Bọ cạp độc nâng lên, chĩa vào mình thì sợ hãi muốn bò dậy chạy trốn. Đúng lúc này, Lãnh Dao có cơ hội bắn thẳng vào Bọ cạp độc, cô lưu loát nhấn cò.
Nhìn thấy có tiếng đạn từ xa xé gió lao tới, Bọ cạp độc lập tức vươn tay túm lấy Diệp Trăn Trăn, dùng cô ta làm lá chắn. Viên đạn găm vào bụng Diệp Trăn Trăn.
“Trăn Trăn!” Tần Lan nhìn thấy trên bụng Diệp Trăn Trăn bị đạn bắn vào, máy chảy ra thì kêu lớn.
Bà ta gào khóc giống như bản thân bị lóc một miếng thịt vậy. “Hổ dữ không ăn thịt con a!” Bà ta vẫn quỳ dưới đất, hai tay đấm xuống đất gào khóc.
Lời này là nói với Bò cạp độc.
Bò cạp độc đối với Tần Lan mà nói là ngoảnh mặt làm ngơ. Mà con, hắn có nhiều vô cùng, không cần thiết phải có thêm một cô con gái này.
“Bộ đội đặc chủng Trung Quốc. Cái đồ tạp chủng các người. Tới đây. Tới giết lão tử a!” Bò cạp độc lớn tiếng gầm lên, túm chặt Diệp Trăn Trăn vẫn còn sống làm lá chắn, gào thét về phía trước, vừa gào chân vừa bước lùi về phía đường biên giới, chỉ còn khoảng 2 mét là vượt qua biên giới.
Nếu đạn của bên này bay qua biên giới thì đúng là một sự việc lớn giữa hai nước.
Đạn chỉ có thể bắn chuẩn vào người Bọ cạp độc.
“Bọ cạp độc! Con mẹ nó. Ngươi là cái loại người gì mà dùng con gái làm lá chắn sống!” Tiếng Lão Thái gào lên. Ông cùng với tập đoàn K2 thề không đội trời chung, mà ánh mắt Lãnh Dao so với ông ta còn ác liệt hơn.
“Phong Tranh, yểm hộ tôi!” Vì khoảng cách khá xa nên Lãnh Dao cần tìm khoảng cách thích hợp để ngắm bắn.
Thấy Lãnh Dao lao từ rừng ra, tay súng bắn tỉa ở phía đối diện lập tức nổ súng về phía cô. Phong Tranh dùng hỏa lực áp chế, còn Lão Thái, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người cũng xông ra ngoài, bám sát phía sau Lãnh Dao, nổ súng về phía đối phương.
Lão Thái rất ít khi tham gia hành động.
Lãnh Dao nấp sau một khối đá lớn, nhắm thẳng vào đầu Bọ cạp độc, khai hỏa. Chỉ là, tên Bọ cạp độc gian xảo đó dùng Diệp Trăn Trăn làm lá chắn sống, đạn găm thẳng vào người Diệp Trăn Trăn.
“Tôi hận bà. Tần Lan. Tôi hận bà!” Diệp Trăn Trăn trúng vài vết đạn trên người, máu trào qua miệng, trừng mắt nhìn Tần Lan vẫn đang quỳ gối ở đó, khàn giọng mà hét lên.
“Vì sao hắn lại là ba tôi. Đời này của tôi bị cái người mẹ như bà hủy hoại!” Diệp Trăn Trăn lớn tiếng gào lên.
Tần Lan lúc này mới vùng dậy, lao tới Bọ cạp độc mà đánh nhưng mà lại bị hai tên thủ hạ của hắn bắn. Chỉ một lát, người bà ta thủng lỗ chỗ, chết không nhắm mắt, ngã xuống đất…
Mấy người thuộc đại đội Huyết Lang tiêu diệt xong thủ hạ của Bọ cạp độc quay lại tới nơi thì nhìn thấy Bọ cạp độc, giống như thợ săn nhìn thấy con mồi. Đặc biệt là Lục Bắc Kiêu, trong bộ trang phục ngụy trang, anh nhanh chóng tìm điểm ngắm bắn, nhắm thẳng về phía Bọ cạp độc mà nổ súng!
“Đưa A Uy đi, nhanh!” Bọ cạp độc lớn tiếng nói với hai thủ hạ. Hắn ta ôm Diệp Trăn Trăn làm lá chắn sống, vừa nổ súng vừa lùi ra phía sau.
Nhưng mà, ý đồ kéo A Uy đi của mấy tên thủ hạ bị Lãnh Dao chặn lại. A Uy cũng bị Lục Bắc Kiêu bắn trúng.
“Thật sự bắn không trúng hắn ta!” Lục Bắc Kiêu thô bạo nói.
“Cái tên Bọ cạp độc này thật quá độc ác đi. Đó dù sao cũng là con gái của hắn ta a!”
Diệp Thành nhìn xuyên qua ống nhòm, nhìn thấy Diệp Trăn Trăn trúng đạn lỗ trỗ. Dù sao, Diệp Trăn Trăn ngày trước cũng là một công chúa của Diệp gia, là em gái của hắn, nên không nhịn được.
“Đến cha ruột hắn còn không cứu, nói gì là con gái!”
Lục Bắc Kiêu chưa từ bỏ ý định, không ngừng tiến về phía trước, tới sát biên cảnh tìm vị trí để ngắm bắn. Có không ít tay súng bắn tỉa bắn về phía anh.
Lãnh Dao so với anh còn hung hăng hơn.
“Lãnh Dao, cô quay về cho tôi!” Lão Thái lạnh giọng ra lệnh nhưng Lãnh Dao giống như không nghe thấy.
“Lãnh Dao!” Nhìn thấy viên đạn đang bắn về phía Lãnh Dao, Lão Thái xông tới. Cũng may, Lãnh Dao phản ứng nhanh nhẹn, lăn xuống đất, tránh được mấy phát đạn. Lão Thái nhanh chóng đuổi kịp, túm chặt Lãnh Dao kéo đến phía sau một tảng đá lớn.
“Lão Thái, quan tâm tôi như vậy sao?” Lãnh Dao bị một viên đạn sướt qua đầu vai, làm rách lớp vải, chảy chút máu, nhưng mặt không nhăn, nhìn Lão Thái tủm tỉm cười hỏi.