Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 523 - Chương 523:

Chương 523:

Bà Lục dã man quá!

Chỉ có anh là người xé quần áo của cô, nào có ngược lại?!

Chiếc áo T shirt rách từ cổ áo đến chỗ bả vai cánh tay, lộ ra bờ vai màu đồng rõ ràng gợi cảm của người dàn ông. Trên cầu vi có một vết sẹo lõm to bằng đồng xu, lớp da mới còn hồng hào, chỉ ra rằng nó vừa mới lành.

"Nhìn trông rất đau..." Cô nhếch miệng đầy xót xa nói, ngón tay ngọc mảnh mai nhẹ nhàng vuốt ve vết sẹo.

Anh cúi thấp đầu vừa định an ủi cô thì chỗ vai có cảm giác ẩm ướt.

Cô ghé sát đầu vào vai anh hôn lên vết thương không có gì là ngạc nhiên đối với anh!

Cảm giác ngứa ngáy, nóng ran truyền đến, giống như có luồng điện xông lên. Anh nuốt nước bọt vào cổ họng, sắc mặt chợt tối sầm lại.

Mẹ nó kỳ lạ quá, khi ở bên cô dường như bộ phận nào trên cơ thể cũng đều nhạy cảm, bị cô dấy lên!

"Cục cưng, lại đang châm lửa sao?" Giọng nói thô khàn khàn chứa đựng tình dục, bàn tay thô ráp luồn qua mái tóc xõa của cô giữ lấy gáy cô, một tay khác giữ eo cô đẩy cô ra một chút.

Vẻ mặt Diệp Kiều say mệ, ửng hồng.

"Ưm..." Anh cúi đầu xuống, vội vàng chặn môi cô lại!

Cô say càng nhiệt tình hơn, hai tay vòng qua cổ anh hôn mãnh liệt ẩm ướt với anh. Mặc dù trong miệng cả hai đều nồng nặc mùi lẩu nhưng thật ngọt ngào không thể tách rời!

Hôn hít hôn hít, anh ôm cô đứng dậy đi về phía phòng ngủ chính.

Lúc đi ngang qua phòng khách, TV đang phát tin tức thì nghe thấy bài hát chủ đề của bộ phim truyền hình.

"A... A... A a a..."

"« Hoàn Châu Cách Cách » chiếu rồi! Em muốn xem tivi!" Diệp Kiều vốn đang say sưa đột nhiên lấy lại tinh thần, giãy từ ngực anh muốn ra.

!!!

Lục Bắc Kiêu vốn đang lo lắng muốn xoay cô vào phòng ngủ chính, sắc mặt đen kịt, không chuẩn bị kịp đã để Diệp Kiều trượt xuống khỏi ngực. Diệp Kiều ngồi sụp xuống đất, tiến về phía TV.

"Để ta là một nửa của nhau cùng tiêu diêu tự tại, thúc xe ngựa lao nhanh đi khắp thế gian...." Cô hát lớn theo bài hát chủ đề của bộ phim, "Cầm rượu hát ra lời vui trong lòng, sống thật ý nghĩa, trân trọng từng khoảnh khắc tuổi thanh xuân...."

Hát hát còn phấn khích đứng lên, nhảy cẫng lên, điên điên khùng khùng!

Lục Bắc Kiêu sầm mặt đứng đó nói không thành lời.

Trong mắt vợ anh, anh còn không hấp dẫn bằng bộ phim truyền hình đó!

"Phim truyền hình thời đại này hay quá! Em thích nhất là phim điều tra tội phạm của đài TVB , đều ra rồi? Chết tiệt kích động quá!" Diệp Kiều nói một mình, cầm điều khiển chỉnh kênh.

Lục Tiểu Cổn: Diệp Kiều ngốc! Người say rồi! Im ngay!

"Lục Tiểu Cổn con đừng quấy rầy ầm ĩ, bây giờ là thời gian phim truyền hình, không có phim hoạt hình đâu!" Diệp Kiều lớn tiếng nói.

Lục Tiểu Cổn: Đồ ngốc! Cha sẽ biết người trùng sinh đấy!

"A!" Diệp Kiều bị Lục Tiểu Cổn giật điện một chút, đau đến mức hét lên cũng tỉnh hơn nhiều!

Mẹ nó, cô đang say rượu nói thật sao!

"Lần trước xem báo giới thiệu đều có mà... Tại sao không có... Vẫn là xem thôi!"

Mẹ nó, Lục Tiểu Cổn, mẹ phải giải thích thế nào đây!

"Mình đâu có say, mới có mấy giọt bia thôi mà nhưng sao trong đầu loạn quá vậy, cái gì cũng có thế... Mình ngủ thiếp đi đang nằm mơ à? Lục Tiểu Cổn còn cướp TV với mình, Lục Tiểu Cổn là con của mình và anh Kiêu trong tương lại, tại sao lại mơ thấy chứ..." Diệp Kiều tự lẩm bẩm một mình, một tay gãi đầu, một tay xoa xoa đầu.

Diệp Kiều như đang diễn kịch cảm giác có người ở sau lưng, cô chậm rãi ngẩng đầu lên. Ngửa cổ lên thấy ánh mắt Lục Bắc Kiêu nhìn mình như nhìn kẻ điên vậy!

Bình Luận (0)
Comment