Cả người Diệp Thành đang tràn đầy sức sống, vừa nghe anh nói như vậy, anh ta liền bị kích thích, trong đầu ngập tràn ngập cảnh tượng muốn ăn tươi nuốt sống Tiểu Hoa Nhuỵ!
“Thật cmn muốn kết hôn mà!” Anh ta kéo cà vạt xuống, động đậy yết hầu mà nói.
“Cậu nghĩ cmn đi đâu vậy?! Trọng điểm nằm ở chuyện sinh con, không phải là quá trình, bây giờ ông đây vẫn chưa muốn có con!” Lục Bắc Kiêu mặc một bộ tây trang, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc lá, tức giận mà nói. Hai anh em trốn ra ngoài hiên hút thuốc, không dám hút bên trong phòng.
Đúng là Diệp Thành đã hiểu lầm rồi, thứ anh ta nghĩ chính là quá trình, liền cười hi hi hai tiếng: “Em gái tôi muốn có con? Thật vậy sao?”
Lục Bắc Kiêu xụ mặt xuống nhìn anh ta, trông dáng vẻ không giống như là đang nói đùa.
“Ai da, tôi cũng phải cố gắng hơn rồi! Nếu không đến lúc đó đứa nhà cậu lại lớn hơn đứa nhà tôi, vậy thì đứa nhà tôi lại phải gọi đứa nhà cậu là anh rồi! Sao tôi còn có thể làm lão đại ở đại viện được nữa?!” Diệp Thành cất tiếng cười ha ha mà nói, anh ta bỗng có cảm giác muốn lập tức kết hôn sinh con ngay.
Lục Bắc Kiêu tỏ vẻ ghét bỏ: “Cậu cmn không phải lớn hơn tôi một tuổi sao, năm đó không phải cũng bị ông đây đánh đến nỗi phải gọi là lão đại hay sao?!”
Nói cứ như là chỉ cần đứa nhà anh lớn hơn, thì có thể làm lão đại vậy!
Sau này, nếu như tên nhóc thúi nhà anh không đủ năng lực để xưng bá xưng vương trong đại viện, vậy thì xem anh xử lý nó thế nào!
Diệp Thành bị nói đến á khẩu không đáp lại được!
Diệp Kiều cách bọn họ một khoảng rất xa, lén lút mà nghe hai anh em bọn họ trò chuyện, cô vừa định bước lên, đã nghe thấy Lục Bắc Kiêu nói: “Mất đi Thư Dư, nhưng có được Hoa Nhuỵ, tôi nói không sai đó chứ? Vả mặt chưa? Cậu cả Diệp! Thế nào rồi, hai người tiến triển đến bước nào rồi? Cậu phải suy nghĩ cho kỹ đó, cậu và Hoa Nhuỵ ở bên nhau, nhưng mấy cô bảy dì tám ghê gớm trong nhà cậu không dễ đối phó đâu!”
“Diệp Thành!” Diệp Kiều kích động mà gọi lớn tiếng.
Diệp Thành sợ hãi đến mức vội vàng dập tắt điếu thuốc, Lục Bắc Kiều cũng mau chóng dụi tắt, đưa tay phủi đi làn khói trong không khí.
“Diệp Thành! Anh giáng tai họa xuống đầu Hoa Nhuỵ từ khi nào vậy?!” Diệp Kiều hùng hổ mà chất vấn Diệp Thành, cũng không rảnh giáo huấn Lục Bắc Kiêu trộm đi hút thuốc kia.
“Em gái, tai hoạ gì chứ…….Anh mới thử làm quen với cô ấy thôi! Còn chưa được nắm tay nữa!”
Diệp Kiều thật sự bị dọa sợ rồi!
“Diệp Thành! Anh đã nói lời ngon tiếng ngọt gì với Hoa Nhuỵ?! Cô ấy không giống với mấy cô gái mà anh từng quen trước kia đâu, cô ấy rất đơn thuần, vẫn còn là một tờ giấy trắng đó!” Diệp Kiều chỉ sợ rằng Hoa Nhuỵ sẽ bị tên Diệp Thành lăng nhăng này phụ lòng!
Bối cảnh của bọn họ cũng cách nhau rất xa!
“Cái gì mà lời ngon tiếng ngọt! Là Hoa Nhuỵ thổ lộ với anh trước! Anh của em cũng bị cô ấy làm động lòng!” Diệp Thành nấc cụt một cái, rồi cất tiếng nói.
Hoa Nhuỵ thổ lộ với anh ta trước?!
Diệp Kiều ngây người rồi!
Chuyện gì đang xảy ra vậy?! Cô xoay lưng lại, đi qua một bên, cẩn thận mà nhớ lại rốt cuộc là kiếp trước Diệp Thành cùng Hoa Nhuỵ có liên quan gì đến nhau hay không!
Kiếp trước cô học rất kém, căn bản là không thi đậu được vào Đại học J, cũng không có tiếp xúc gì với hậu cung mấy cô gái kia, kiếp trước cô cũng không quen với Hoa Nhuỵ, càng không biết được Diệp Thành có quen với cô ấy hay không!
Chẳng lẽ là kiếp trước Hoa Nhuỵ cùng Diệp Thành có quen biết nhau, nhưng lại bỏ lỡ?
“Em gái à, anh cảm thấy Hoa Nhuỵ cũng rất được, anh có chút động lòng với cô ấy rồi! Em yên tâm đi, lần này anh không mang tâm thái chơi đùa với cô ấy đâu!” Diệp Thành vô cùng nghiêm túc mà nói.
“Còn A Kiêu nữa, đứng có mà nghĩ cậu cả Diệp tôi đây lại hèn đến như vậy?! Nếu như tôi đã xác định là người nào rồi, thì đừng nói là cô bảy dì tám, đến cả ông trời cũng không khuyên được!” Diệp Thành nở nụ cười, vô cùng khí phách mà nói.
“Như vậy mới cmn giống đàn ông!” Lục Bắc Kiêu đẩy khuỷu tay chạm vào người Diệp Thành mà nói.
Nghe Diệp Thành nói như vậy, Diệp Kiều cũng yên tâm, còn về Hoa Nhuỵ với anh ta, cứ chờ mà xem thôi! Nhưng mà, cô cũng rất bội phục dũng khí của Hoa Nhuỵ nha, cô nhóc này, còn chủ động bày tỏ nữa chứ! Còn dám gạt cô!
Lúc trước cô cảm thấy, Hoa Nhuỵ là kiểu con gái có thể dựa vào thực lực để thay đổi vận mệnh của mình, sau này nhất định sẽ không kém cạnh, cho nên cũng quan tâm giúp đỡ cô ấy nhiều hơn. Không sai, Hoa Nhuỵ của sau này trong kiếp trước, cũng là một nhân vật vô cùng ghê gớm, chỉ là cô không biết mà thôi.
“Ông xã! Anh nhỏ tiếng một chút, đừng làm ồn đến con!” Diệp Kiều đang xem video giáo dục thai kỳ, mà Lục Bắc Kiêu thì mặc một chiếc ba lỗ màu đen, tay còn cầm búa, miệng thì ngậm đinh, đang phải sửa lại cánh cửa phòng bị đá văng hư luôn khóa cửa!
Cho dù là đã mang thai rồi, nhưng cũng chỉ là cái trừng mới được thụ tinh, vậy mà cô nhóc này đã bắt đầu xem video giáo dục thai kỳ rồi!
Huống chi, làm sao cô chắc chắn được là mình đã có thai?!
Lục Bắc Kiêu thật sự cạn lời! Càng gõ càng lớn tiếng!