Diệp Thành còn tưởng Hoa Nhụy biết đó là cố ý, thấy cô ấy hung dữ, càng cảm thấy cô ấy đáng yêu, cũng càng muốn bắt cóc cô ấy về hơn!
“Hoa Nhụy bé nhỏ, đồ ngốc, anh cố tình gài bẫy cô ta thôi, em không nhìn ra à? Nếu không thì làm sao vả mặt cô ta được, em nói xem có đúng không?”. Diệp Thành ôm lấy gò má của Hoa Nhụy, cười nói.
Hoa Nhụy vội vàng lùi về sau một bước: “Thế cũng không được! Anh đã dùng mỹ nam kế! Dù sao đêm nay em cũng muốn đi cùng ngài Kiều!”. Nói xong, cô đã bước tới bên cạnh Diệp Kiều, còn Diệp Kiều thì đắc ý nhìn Diệp Thành tức giận!
“Hoa Nhụy! Anh khó khăn lắm mới được nghỉ! Lần sau em gặp anh thì chính là hơn nửa năm sau rồi đó!”. Diệp Thành vô cùng bi thương nói.
Thấy Diệp Thành như vậy, Diệp Kiều càng đắc ý hơn, trực tiếp dắt lấy tay Hoa Nhụy, hơn nữa còn mười ngón tay đan nhau!
“Diệp Thành, bây giờ anh và Hoa Nhụy chỉ đang trong giai đoạn thử qua lại thôi! Gấp gáp cái gì?! Hoa Nhụy, sau này cô cẩn thận với anh ấy một chút, anh ấy là quân nhân, quy tắc quân đội đã nói rồi, quân nhân trước khi cưới không được có hành vi nào đó! Cho nên, để anh ấy nhịn đi!”
“Ngài Kiều, hành vi nào đó, là có ý gì?”. Hoa Nhụy cau mày nói.
“Hoa Nhụy! Em đừng tin mấy lời ma quỷ của nó! Con nhỏ Diệp Kiều này, ngoài miệng nói thì dễ nghe, đừng tưởng là anh không biết mày và A Kiêu, hai người trước khi kết hôn đã…”. Diệp Thành còn chưa nói hết lời thì tay của Diệp Kiều đã bổ nhào về phía anh!
Diệp Thành nhanh chóng né ra.
“Bây giờ em đưa Hoa Nhụy về chỗ ở, đêm nay anh đến chỗ ông nội đi! Em có việc tìm anh!”. Diệp Kiều quát lớn, dứt lời là kéo Hoa Nhụy đi liền.
Nhìn bạn gái cưng của mình bị em gái lôi đi, Diệp Thành quả thật chửi tục trong lòng, vốn muốn dằn vặt cô một bữa, kết quả thì ngược lại…!
!!!
Nghĩ đến việc Hoa Nhụy sắp đến miệng lại bị kéo đi mất, anh âm thầm khẽ cắn môi.
“Hoa Nhụy, bây giờ cái cô Thư Dư đó đã biết cô là bạn gái của Diệp Thành, tất nhiên sẽ điều tra cô, ngáng đường cô, sau này cô phải đề phòng một chút, biết không?!”. Diệp Kiều vừa lái xe vừa dặn dò với Hoa Nhụy bên ghế phụ.
“Ngài Kiều, cái cô Thư Dư đó rất lợi hại phải không? Cô ta cần gì phải dây dưa với tôi? Không hiểu nổi! Tôi đã dặn anh Thành giữ bí mật chuyện của chúng tôi, đêm nay xem như là chuyện ngoài ý muốn!...Tôi cũng sợ bị nhà các cô biết…”. Hoa Nhụy cau mày nói, cô vốn dĩ muốn đợi thời cơ chín muồi mới để Diệp Thành công khai.
“Thần kinh của tiện nhân, đương nhiên cô không hiểu nổi rồi! Cái cô Thư Dư này, bởi vì trước đó tôi phá đám buổi xem mắt của cô ta và Diệp Thành nên cô ta ghi hận tôi, lúc trước còn muốn làm khó công ty tôi trong việc vay vốn! Nhưng mà, cô ta không phải là đối thủ của tôi! Tôi chỉ sợ cô ta âm thầm hại cô thôi!”. Diệp Kiều nghiêm túc nói.
Hoa Nhụy nhíu mày, hơi tức ngực: “Ngài Kiều, tôi cũng không biết, vì sao lại yêu anh Thành, cũng cảm giác không thể thiếu anh ấy được! Ngày đó kích động tỏ tình với anh ấy, tôi sợ không nói ra, tôi sẽ vụt mất anh ấy. Cô nói xem, có phải tôi quá cẩu thả không?”
Nghe Hoa Nhụy nói vậy, Diệp Kiều càng tin tưởng, kiếp trước Hoa Nhụy và Diệp Thành đã bỏ lỡ nhau!
“Đồ ngốc, tình yêu làm sao lí trí được! Đó là cô dũng cảm!”
“Nhưng bối cảnh của tôi thật sự không xứng với anh ấy!”. Hoa Nhụy đỏ mắt, căm hận đập đầu mình!
“Hoa Nhụy! Cô không được như vậy! Tình yêu giữa nam và nữ là hai bên đều có tình cảm với nhau, không liên quan gì đến bối cảnh! Chuyện giữa cô và Diệp Thành, tôi sẽ không bỏ mặc! Cô cũng đừng xem thường Diệp Thành, tuy bề ngoài anh ấy có vẻ không đứng đắn, nhưng anh ấy là một người đàn ông! Một người đàn ông có trách nhiệm! Cô đừng gánh vác áp lực này một mình, phải tin tưởng Diệp Thành anh ấy sẽ giải quyết ổn thỏa!”
Cô khuyên nhủ và trấn an Hoa Nhụy một phen.
“Tôi tưởng cô gái này có lai lịch thế nào, kết quả thì ngược lại, chỉ là một sinh viên nghèo khó đến từ vùng núi xa xôi!”. Thư Dư gọi điện thoại, nhìn hồ sơ đăng ký học của Hoa Nhụy trên máy tính, vô cùng khinh thường nói.
Diệp Thành anh ta không chơi đùa với cái cô Hoa Nhụy này mới là lạ đấy.
“Nhưng cô ta là bạn của Diệp Kiều, từ năm nhất đại học, Diệp Kiều đã rất quan tâm đến cô ta rồi!”. Người ở đầu bên kia điện thoại vừa tra tư liệu của Hoa Nhụy vừa nói.
“Lại là Diệp Kiều! Cô ta chính là khắc tinh của tôi!! Phá hoại chuyện giữa tôi và Diệp Thành, đẩy bạn của mình cho Diệp Thành!”. Nghĩ đến Diệp Kiều là Thư Dư nghiến răng nghiến lợi!