"Sếp ơi! Có tiền là có tất cả! Dù cháu có muốn ăn thịt rồng thì người cậu trẻ này cũng có thể mang đến cho cháu!" Đồng chí Đỗ Quân vỗ bàn đắc ý nói.
Đến nhìn Diệp Kiều cũng không thèm nhìn anh ta, lạnh lùng nói, "Cậu có thể thì sao cậu không lên trời đi?!"
Dqq: "..."
Diệp Kiều vẫn còn tiếp tục xem tài liệu, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc.
"Sếp Kiều Kiều, rốt cuộc cháu có đi ăn không?" Đồng chí dqq ra vẻ tức giận.
"Không ăn! Cà ra mùa này một không có thịt hai không có kem, có gì ăn mà ngon! Cậu trẻ, ban giám đốc hôm nay sếp Khương đã cho chúng ta hai nhắc nhở! Quan trọng là tài chính!" Diệp Kiều không rảnh nói nhảm với anh ta, cô bận rộn nhiều việc nên đã xin nghỉ phép để đến thành phố N tham gia vào cuộc họp hội đồng quản trị này.
Buổi chiều còn phải về.
"Vấn đề tài chính liên quan gì đến chúng ta?!" Đồng chí Đỗ Quân cau mày nói, anh thấy khó chịu nhất trong những công việc kinh doanh này, chỉ muốn dẫn sếp Kiều Kiều đi chơi bời!
Diệp Kiều bị anh ta làm tức chết rồi, kiếp trước anh ta cũng là kẻ miệng ăn núi lở ăn tiêu hoang phí!
"Bọn họ huy động vốn, bỏ càng nhiều vốn đầu tư thì được vào, vốn ban đầu của chúng ta vẫn là mảnh đất trống ban đầu kia mỗi người 12,5% vốn, sau này 10% cũng không có, bọn họ đầu tư vào nhiều thì cổ phận định mức của chúng ta sẽ càng ít hơn! Được rồi, nói với cậu những việc này cậu cũng không hiểu!"
Sau khi khai trương trung tâm thương mại quốc tế đã nhanh chóng thu hút những nhà đầu tư, các ông lớn đã háo hức muốn thử. Hơn nữa cô có thể cảm nhận được phó giám đốc muốn đá hai người họ ra khỏi ban giám đốc!
Năm đó bọn họ không ném vào một đồng tiền, dựa vào mảnh đất trống kia nắm được một chân trong ban giám đốc.
Diệp Kiều xoa xoa tay cũng không cảm thấy e ngại, mà cô cảm thấy thật vinh dự khi có cơ hội cạnh tranh với những ông lớn bất động sản trong kiếp này!
Điện thoại vang lên, là Đại Ngốc gọi đến.
"Ấp a ấp úng có chuyện gì thế? Nói thẳng!" Trông vẻ mấy lần muốn nói của Hoa Nhụy, Diệp Kiều nhíu mày thúc giục nói.
"Kiều gian, khách hàng của công ty chúng ta lần trước đã nói chuyện với cậu, bữa tiệc đêm nay lại gặp anh ta, lúc trước anh ta có ý với tớ..."
Không cần Hoa Nhụy nói rõ, Diệp Kiều cũng có thể hiểu chuyện gì xảy ra!
Ở nơi làm việc, phụ nữ có khả năng cao gặp phải những khách hàng muốn quy tắc ngầm hoặc háo sắc rất cao.
"Khách hàng đó tên là gì thế? Cậu cứ đi xã giao trước đi, nhớ bảo vệ mình đặt lên hàng đầu, cùng lắm thì tớ không làm nữa!" Diệp Kiều nói thẳng.
"Ừm! Kiều gia, anh ta lên Hạ Cường! Cậu cũng đừng lo lắng quá! Thực sự làm phiền cậu rồi..."Mỗi lần tạo phiền phức cho Diệp Kiều, Hoa Nhụy thực sự rất ngại, cô ấy bận rộn như vậy còn phải quan tâm chuyện của mifh!
Cô cũng muốn bản thân nhanh chóng có thể tự mình gánh vác! Nhưng không ai một bước đã lên trời được...
"A Đông, cậu và A Tây giúp tôi theo dõi sát Hạ Cường, tổng giám đốc của trang phục Sensen!"
"Chị Kiều! Tôi và A Tây đều ở thành phố N mà, bây giờ chúng tôi đang ở tầng 1!" Giọng của A Đông truyền đến.
!!!
Hai thằng nhóc thối này còn theo đến thành phố N!
Sau khi Lục Bắc Kiêu từ chối lòng tốt của bà, bà ngoại vẫn để A Đông và A Tây lặng lẽ bảo vệ cô. Thấy họ không can thiệp vào cuộc sống, học tập và công việc của cô nên cô không quan tâm.
"Cô Thư, chuyện này nếu làm không tốt, tôi còn sẽ phải ngồi từ!" Người đàn ông mặc vest nhìn bóng lưng của Thư Dư với vẻ khó xử.
"Hạ tổng, được rồi, anh không chịu làm thì quên đi, Thư Dư tôi xưa nay không thích ép buộc người khác. Nhưng nếu công ty quần áo của anh không thể lấy được khoản vay này..." Thư Dư buồn bã nói, mỉm cười.