Diệp Thắng Thái: cô lớn của Diệp Kiều đi ngang qua sảng tầng hai nghe thấy tiếng bàn tán mới đến. Không ngờ khách gây chuyện lại có liên quan đến Hoa Nhụy kia!
Hiếm lắm bà ta mới đến khách sạn một lần lại gặp được chuyện này!
Đúng là tình cờ!
Trên đường đến nhân viên phục vụ đã nói rõ tình huống với bà. Một tổng giám đốc công ty thời trang ăn tối với một nhân viên của một công ty ngoại thương, đột nhiên vợ của tổng giám đốc này tới bắt gian. Cũng không biết tình huống trước đó ở trong phòng thế nào, cô nhân viên kia nói vị tổng giám đốc kia có ý bất lịch sự với cô ấy, vị tổng giám đốc nói cô nhân viên kia quyến rũ mình, lúc vợ anh ta chạy đến, cô nhân viên kia đã làm tay anh ta bị thương!
Hiện tại hai bên ai cũng bảo mình đúng.
"Con hồ ly tinh này, cô dám quyến rũ chồng tôi! Quyến rũ còn trả đũa!" Vợ của tổng giám đốc Hạ chỉ vào con dao gọt hoa quả, vẻ mặt hung ác mắng chửi Hoa Nhụy.
"Tôi nói lại lần nữa, là anh ta động tay động chân với tôi trước! Chị ngốc sao?! Nếu tôi quyến rũ anh ta còn đâm anh ta à?!" Hoa Nhụy tức giận châm chọc.
Cô vợ của tổng giám đốc Hạ kia bị nói đến không đáp lại được.
"Vợ, em phải tin anh, cô ta đang trả đũa anh!" Tổng giám đốc Hạ lớn tiếng nói, mu bàn tay phải của anh ta còn đang đổ máu, vì khoản vay nên anh ta nhất định phải làm việc trái với lương tâm này!
"Con hồ ly tinh này, chồng tôi mua túi xách cho cô, cho cô tiền. Mấy việc này đững nghĩ tôi không biết!"
"Đúng! Anh ta từng đưa cho tôi mấy thứ này nhưng tôi đều từ chối!" Khi cô đến phòng ăn mới biết đêm nay trong phòng chỉ có hai người họ, không biết vì sao mà quản lý của bọn họ không đến. Cô quay người định đi thì tổng giám đốc Hạ kia tới kéo cô lại.
Nói ra đủ thứ lời ngon ngọt ghê tởm, động tay động chân.
"Các anh chị đừng làm loạn! Đây là khách sạn của tôi!" Diệp Thắng Thái mạnh mẽ bước vào phòng, nghiêm giọng nói.
Sao cô lớn lại ở đây?
Mặc dù cô trong sạch nhưng trong tình huống này đột nhiên gặp người nhà họ Diệp, Hoa Nhụy vẫn cảm thấy khó chịu. Cô cũng kịp hiểu ra khách sạn này là của cô lớn, cô thầm nghĩ đúng là khéo thật!
Cô lớn sẽ tin cô chứ?
Mặc dù ông nội và Diệp Kiều đều thừa nhận cô, nhưng cô biết những người khác trong nhà họ Diệp không chào đón cô. Hồi mùng 1 đầu năm cô đã từng gặp người nhà họ Diệp rồi.
"Có việc gì ra ngoài nói, đừng làm ảnh hưởng đến việc kinh doanh của tôi!" Diệp Thắng Thái tiếp tục dữ dằn nói, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Hoa Nhụy.
Ánh mắc sắc bén như dao kia quả thực đã đâm vào lòng tự trọng của Hoa Nhụy!
Nếu tin tưởng cô, sao cô lớn không giải vây giúp cô?
Ớn lạnh từ đáy lòng cô dâng lên!
"Con hồ ly này! Chúng ta ra ngoài nói, đến đồn công an nói! Đi!" Vợ của tổng giám đốc Hạ tiến đến muốn nói cô.
"Đừng tới đây!" Hoa Nhụy cầm dao tự vệ nghiêm túc nói với vợ của tổng giám đốc Hạ. Ngay sau đó cô móc bút ghi âm ra!
"Tôi nói rồi là tên khốn này vô lễ với tôi! Các người không tin thì nghe ghi âm đi!" Ban đầu cô muốn đưa công an bút ghi âm này, nhưng cô không thể để cho người nhà họ Diệp có bất cứ hiểm lầm gì với cô!
Vừa nghe thấy có bút ghi âm, sắc mặt của vợ tổng giám đốc Hạ cũng thay đổi!
"Tổng giám đốc Hạ, những người khác đâu? Vì sao chỉ có hai người chúng ta thôi?!" Giọng Hoa Nhụy vang lên.
"Hoa Nhụy, đêm nay chỉ có hai người chúng ta thôi! Nhanh ngồi đi, nhanh ngồi đi!"
"Tổng giám đốc Hạ, ngại quá bữa tiệc tối nay không có việc của tôi, quản lý của chúng tôi đã không ở đây thì a anh làm gì vậy?! Thả tôi ra!"
Nghe đoạn ghi âm này, hai vợ chồng tổng giám đốc Hạ nhìn nahu.
Hai người họ vốn đã liên thủ cũng vì công ty, nếu không vay được vốn thì xưởng may của họ không thể giải quyết được tình trạng khủng hoảng hiện tại!
"Nội dung phía sau còn muốn tôi phát không?!" Hoa Nhụy ấn tạm dừng. Cô tức giận nói, hai mắt đỏ lên nhìn về phía cô lớn đang đứng xem ở cửa!