Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 590 - Chương 590:

Chương 590:

Hạ Cường trên trán toát ra mồ hôi lạnh biểu lộ kinh ngạc nhìn cô gái trẻ này! Sáng mai luật sư của tôi sẽ đến, cô đừng dọa dẫm tôi!" Hạ Cường ra vẻ không mắc lừa.

Diệp Kiều cười nhạo, cảm thấy anh ta thực sự ngây thơ!

"Dê thế tội, anh có tin mai anh sẽ đổi ý không? Đến lúc đó anh đổi ý thì đã muộn rồi!" Diệp Kiều quẳng lại câu này xong thì nhanh chóng rời đi.

"Kiều Kiều, cô lớn vẫn cho là cháu thông minh nhưng sao trong chuyện của Diệp Thành cháu hồ đồ vậy?! Cháu có biết cháu thế này đang hại Diệp Thành không?! Cô nghe chú của con nói bên chính ủy đã tìm thằng bé rồi! Nó là quân nhân đó! Hoa Nhụy kia có hoàn cảnh gì?!" Diệp Kiều vừa từ sở cảnh sát ra, Diệp Thắng Thái đã lên đón tận tình khuyên bảo.

"Cô lớn, ý của cô là cháu hại Diệp Thành? Hơn nữa cha và anh của Hoa Nhụy là nghiện ma túy chứ có phải tội ác buôn ma túy đâu? Bên chính ủy nói gì rồi? Không cho Diệp Thành tham gia quân ngũ hay không cho anh ấy tự do yêu đương?!"

"Kiều Kiều! Bỏ chuyện này ra một bên không nói nữa, chuyện tối nay, đúng, đúng là có người hại Diệp Thành nhưng đã gây ảnh hưởng! Hiện tại ai quen Diệp Thành đều biết!"

Thấy sắc mặt đã xấu đến khó coi, Diệp Thắng Thái nào còn dám nói tiếp, hiện tại Diệp Kiều mới là bà cô trẻ ở nhà họ Diệp!

Diệp Kiều lười nói với cô trẻ, cô đi về phía xe của mình, lên xe mới phát hiện Hoa Nhụy không ở đây. Hai phút sau cô ấy mới đến, dáng vẻ đầy tâm sự.

Thư Dư không ngờ không những không hãm hại được Hoa Nhụy mà Hạ Cường kia lại bị Hoa Nhụy tố cáo ngược lại! Con nhóc này trông nhu nhược lại đơn thuần thế mà cũng ranh ma! Không phải là Diệp Kiều bảo cô ta làm thế đấy chứ?!

"Cô Thư, vì giúp cô mà ông nhà tôi đã bị giữ lại, cô cũng không thể làm chúng tôi khó xử về khoản vay nữa chứ?!" Vợ của Hạ Cường tìm đến ngân hàng kích động nói với Thư Dư.

Thư Dư đứng ở cửa sổ, hai tay ôm ngực chột dạ nghe bà Hạ nói.

"Bà Hạ,chị có ý gì đây? Ông nhà chị không lịch sự quấy rối phụ nữ bị bắt lại đến làm phiền tôi?!" Thư Dư quay người nhìn bà Hạ với dáng vẻ vô tội.

Cô ta đang muốn chối cãi? Hay sợ rước họa vào thân?

"Cô Thư, chúng ta không nói chuyện này chứ, việc khoản vay của công ty chúng tôi..." Bà Hạ sợ đắc tội với Thư Dư không được vay đành phải nói vậy.

"Bà Hạ, bộ phận kiểm soát rủi ro đã từ chối đơn xin vay của bà sáng nay. Tôi thực sự xin lỗi, nhưng tôi không thể làm được!" Thư Dư nhún nhún vai nói.

Sắc mặt bà Hạ lập tức thay đổi.

"Bộ phận kiểm soát rủi ro? Cô Thư, cô đang chơi vợ chồng chúng tôi đấy à? Lúc trước cô luôn mồm nói với anh nhà tôi sẽ tìm người xử lý khoản vay, chính mồm cô đã nói!" Bà Hạ kích động nói.

"Bà Hạ, tôi không nói như vậy! Ban đầu tôi là nhân viên kinh doanh nhận nghiệp vụ của các chị, sau đó bộ phận kiểm soát rủi ro chấp nhận mới có thể cho các chị vay tiền được!" Thư Dư qua cầu rút ván.

Bà Hạ không thuận theo, Thư Dư đành gọi bảo vệ đuổi cô ra khỏi văn phòng của mình.

"Bà Hạ, Thư Dư này hiện tại đã bị ngân hàng của chúng tôi hạn chế cho vay, hôm qua đã có thông báo xuống! Cô ta biết bản thân không thể cho vay còn đồng ý với các chị, rõ ràng là lừa các chị rồi!" Chị Ngô đuổi kịp theo bà Hạ nói sự thật.

Bình Luận (0)
Comment