Lần này bà Hạ mới hiểu ra! Vừa rồi suýt nữa cô ta đã tin chuyện ma quỷ của Thư Dư!
Con đĩ Thư Dư này rõ ràng đã mất tư cách cho vay mà đêm qua còn mạnh mồm xui khiến Hạ Cường làm chuyện đó, còn bảo hứa sẽ có thể cho bọn họ vay! Bây giờ làm Hạ Cường bị kiện, khoản vay thì không lấy được!
Thư Dư ở phía sau sai khiến bọn họ lại ụp nồi lên bọn họ!
Lần này hai vợ chồng bọn họ không lấy được gì tốt, kết quả Hạ Cường còn bị bắt giam!
Bà Hạ tức đến nghiến răng nghiến lợi, "Con đĩ Thư Dư này! Chờ đấy cho tao!"
--
Mặc dù không hãm hại Hoa Nhụy thành công nhưng chuyện này đã gây ra ảnh hưởng với Diệp Thành và Hoa Nhụy, Thư Dư vẫn rất được hoan nghênh. Đêm hôm đó mấy người phụ nữ ở đại sảnh khách sạn là do cô ta sắp xếp, chuyện này đang lan truyền trong nhóm bọn họ.
"Thực sự không biết anh họ em mắt bị mù hay gì mà cứ phải hẹn hò với con bé lọ lem kia!" Người nói là Hàn Yên, cháu gái của bà cô lớn của Diệp Kiều đang đánh bài bài poker. Một bàn mấy người có nam có nữ, Thư Dư cũng ở đây.
"Hàn Yên! Em dám nói anh Thành như thế, có bản lĩnh đó! Cẩn thận anh Thành về sẽ chém em đầu tiên đấy!" Người nói chuyện là Hàn Ngọc, anh trai Hàn Yên.
"Em nói sai sao! Chị Thư Dư tốt thế nào chứ! Anh ấy không hợp!" Hàn Yên lớn tiếng nói, Thư Dư đang ngồi ở vị trí chếch đối diện cô ta.
Thư Dư được Hàn Yên khen thì vội vàng lắc đầu, "Hàn Yên, em cũng đừng nói vậy, nếu anh em biết sẽ không hay! Chị và anh Thành của em cũng không có gì.
Hàn Mặc nằm trên ghế sopha bên cạnh muốn ngủ tỉnh giấc thầm nghĩ, người phụ nữ này lại giả bộ...
"Chị Thư Dư, theo chúng em, chị và anh Thành rất xứng đôi!" Một cô gái khác nói.
Vừa nõi xong bên ngoài có tiếng chó sửa, lát sau có ba cảnh sát đi đến, là một nam hai nữ.
"Ai là Thư Dư?" Cảnh sát đi đầu kẹp tập tài liệu màu đen dưới nách, trầm giọng nói.
Một đám người trẻ tuổi đều ngừng tay, "Các anh làm gì vậy? Sao vào nhà tôi?" Hàn Yên cất giọng nói, dáng vẻ không sợ cảnh giác chút nào, cô ta cũng rất bực sao bọn họ có thể vào.
Cảnh sát không nhì Hàn Yên chút nào, Thư Dư đã đứng dậy với vẻ mặt khó coi.
"Là tôi, đồng chí cảnh sát xin hỏi có chuyện gì vậy?"
"Có người tố cáo cô xui khiến người khác hãm hại, quấy rồi cô gái họ Hoa! Bây giờ cô nhất định phải cùng chúng tôi đến cục cảnh sát phối hợp điều tra! Dẫn cô ấy đi!" Công an đi đầu đưa giấy kiện và triệu tập ra, nghiêm túc nói với Thư Dư
Chết tiệt!
Họ Hoa?
Không phải Hoa Nhụy sao?
Là Thư Dư xúi dục người khác hại cô ấy?
Tất cả nam nữ trẻ tuổi ở đây đều kinh hãi.
"Các anh hiểu lầm gì vậy? Sao tôi có thể làm ra chuyện này được! Nhất định là bọn họ hãm hại tôi!" Thư Dư không ngờ Hạ Cường sẽ khai mình ra, mà cảnh sát lại đến nhà họ Hàn bắt cô ta!
"Có phải hiểu lầm không tới cục cảnh sát nói tiếp!" Một nữ cảnh sát quan sát nói, giữ tay Thư Dư đưa còng tay vào tay cô ta.
"Tôi bị oan!" Trên đường đi Thư Dư kêu lên không ngừng.
"Chết tiệt, chị Thư Dư sẽ không phải người như vậy thật chứ?!" Hàn Ngọc kích động nói.
"Sao có thể chữ?" Hàn Yên nhíu mày, "Nhưng mấy cảnh sát hôm nay đúng là to gan dám đến nhà mình bắt người! Nhất định là có người ta chỉ thị!"
"Sao không thể?! Chị Thư Dư của các anh vẫn chưa hết hi vọng với anh Thành đâu, cái loại giả tạo này đúng là ác độc!" Hàn Mặc hoàn toàn tỉnh lại, thở ra một hơi, uể oải nói.
Chỉ chốc lát sau bà cô lớn đều biết Thư Dư hại Hoa Nhụy đã bị cảnh sát dẫn đi!