Y tá trưởng giơ ngón cái cho Diệp Kiều: “Bà Lục, Trung úy Lục nhà cô thật sự là bệnh nhân bất hợp tác nhất, cố chấp nhất, tính khí cũng tệ nhất mà tôi từng gặp trong những năm qua! Thật quá là gây phiền phức cho công việc của chúng tôi!”
“Y tá trưởng, thực sự xin lỗi vì đã gây phiền phức cho mọi người! Sau này, nếu anh ấy còn không hợp tác, mọi người lập tức liên hệ với tôi!” Diệp Kiều cười nói, tư thế phụ huynh dắt con đến xin lỗi giáo viên.
Lục Bắc Kiêu sa sầm mặt, để cho y tá Cầm quấn băng vào cổ và cánh tay, Cầm luôn trao cho anh ánh mắt chế nhạo.
Kiêu Gia luôn uy phong lẫm liệt, có cảm giác hổ rơi vào chốn bình địa, đến chó cũng có thể khi rẻ! Tuy nhiên, những y tá này không phải chính là cáo mượn oai hùm! Biết là anh sợ vợ!
“Sĩ quan Lục ở trước mặt bà Lục ngoan thật đấy!”
“Đúng vậy, giống như cừu vậy!”
“Nghe nói sĩ quan Lục còn bị bà Lục phạt quỳ trên điều khiển nữa! Quỳ trên điều khiển còn không thể đổi kênh! Thật muốn xem là bộ dạng gì!”
Hai người đi về phía phòng bệnh, nghe thấy tiếng bàn tán truyền đến từ phía sau, sắc mặt của người nào đó càng đen hơn!
Thật muốn xuất viện ngay lập tức!
——
Súng bị tịch thu, tay bị treo, bà Lục còn không để ý đến anh, không cho anh động vào, tất cả y tá đều biết là anh sợ vợ, lộng hành trước mặt anh, chỉ cần anh hơi không hợp tác thì sẽ gọi điện cho bà Lục tố cáo!
Kiêu Gia sống 25 năm nay, lần đầu tiên hiểu được thế nào gọi là ấm ức!
Con người này của anh, da thô thịt dày, sau khi nằm viện mười mấy ngày, vết thương cơ bản đã lành lại, rõ ràng có thể xuất viện về nhà nghỉ ngơi điều dưỡng, nhưng bà Lục lại bắt anh tiếp tục nằm viện!
“Em yêu, em đi đau vậy? Anh nhớ em đến phát điên! Tối nay khi nào em qua?”
Tối nay Diệp Kiều được mời đến tham gia một buổi biểu diễn thời trang, vừa đến nơi liền nhận được tin nhắn của Lục Bắc Kiêu, năm nay Motorola vừa ra mắt một mẫu điện thoại di động mới, cô lập tức mua hai chiếc, cô và anh mỗi người một chiếc, đều là số di động.
Có điện thoại mới làm trò tiêu khiển, sĩ quan Lục gần như một lúc lại phải gửi tin nhắn cho cô, gọi em yêu, cục cưng, sến sẩm chết đi được!
Nhưng mỗi tin nhắn anh gửi đến, cô đều lưu lại, không nỡ xóa một tin nhắn nào!
Cách đây không lâu, cô còn mua một sim điện thoại của một người ở vùng sâu vùng xa trên mạng, sim không đăng ký tên thật, định sau này lấy danh nghĩa Queen gửi mã điện báo nhắc nhở cho anh, như vậy, cho dù anh điều tra, cũng không điều tra ra được là ai gửi.
Cô vẫn lạnh lùng không trả lời, bỏ điện thoại vào trong túi xách.
Anh luôn không xin lỗi cô về việc giấu cô nhận hỗ trợ, cô biết, anh sẽ không xin lỗi, bởi vì nếu thời gian quay ngược lại, anh vẫn sẽ lựa chọn làm như vậy!
Lúc này, liền nghe thấy một tràng vỗ tay nhiệt liệt trong hội trường, ca sĩ nổi tiếng Tô Mục, tiết mục áp chót xuất hiện!
Diệp Kiều nhếch môi, nhìn thấy trên màn hình lớn trong hội trường, Bờm Sư Tử Tiện Tiện mặc một bộ áo đuôi tôm màu trắng, giống như một hoàng tử, đứng trước bảng ký tên, ký tên của anh ta, hai tay giơ ngón cái lên, tạo dáng trước các nhiếp ảnh gia, mím môi, khóe miệng nhếch lên.
Anh chàng này, giờ đây thực sự là một siêu sao!
Một lúc sau, điện thoại lại đổ chuông, cô lập tức lấy ra, quả nhiên, lại là tin nhắn của thần bám vợ.
“Em yêu, anh bảo người mua cho em món đậu phụ thối mà em thích ăn nhất rồi, em mau về đi, chúng ta vừa ăn vừa xem phim, có được không?”
Đừng, có anh, có đậu phụ thối, có phim truyền hình, thật sự là một loại cám dỗ!
“Em ra ngoài tham gia buổi biểu diễn thời trang, phải rất muộn mới về được, tối này em về nhà, không đến bệnh viện, anh nghỉ ngơi sớm đi!” Tin nhắn vừa gửi đi liền cảm thấy bên cạnh có ai đó, vừa quay đầu thì nhìn thấy nụ cười muốn bao nhiêu đê tiện có bấy nhiêu trên khuôn mặt của Bờm Sư Tử Tiện Tiện đang nhìn mình!
“Tiện Tiện, ai cho cậu ngồi bên cạnh tôi, chỗ ngồi của cậu không phải ở khu vực đắc địa sao?!” Diệp Kiều vô cùng chán ghét, nói nhỏ với anh ta.
“Đúng vậy, anh từ bỏ vị trí đắc địa có tỷ lệ xuất hiện cao nhất chính là để ngồi bên cạnh cậu, có cảm động không?” Anh ta đê tiện nói.
Đôi chân dưới váy của Diệp Kiều giẫm mạnh lên đôi giày da trắng bóng của anh ta.
“Vãi! Kiều Nhị Nha, lát nữa tôi còn phải lên sân khấu nữa!” Tiện Tiện nghiến răng, thấp giọng nói.
“Cảm động cái đầu cậu! Tìm chỗ chết à! Để chồng tôi nhìn thấy chúng ta ngồi cạnh nhau, trở về lại khiến cậu đau đớn!” Diệp Kiều nghiến răng nói.
“Bớt lấy tên cho vay nặng lãi ra dọa tôi! Anh đã nghe ngóng rồi, tay của anh ta bị thương rồi, đang nằm viện! Hahaha…” Tiện Tiện đắc ý nói.