Căn cứ được giữ bí mật nghiêm ngặt với thế giới bên ngoài, cổng chính có lính gác cầm súng, trên cổng viết “Kho hậu cần và vật tư quân sự của Quân đội Giải phóng Nhân dân”, Lục Bắc Kiêu lái xe đưa cô đi hơn mười dặm, hai anh vệ sĩ đẹp trai của Diệp Kiều là A Đông và A Tây đang chờ cô.
“Lục ghen tuông” bây giờ có thể miễn cưỡng chấp nhận bọn họ rồi.
“Không được phép tự mình quan tâm đến chuyện của thằng nhóc lông vàng kia nữa, biết không?”. Nói bóng nói gió là có thể giao cho người khác xử lý. Lục Bắc Kiêu tháo kính râm xuống, ngồi trên ghế lái, nghiêng đầu nhìn Lục phu nhân ở ghế phụ, nghiêm túc nói.
Diệp Kiều nặng nề gật đầu, cũng cảm động vì chút thay đổi nhỏ của anh, anh không bảo cô không được qua lại với Tiện Tiện nữa, ngược lại còn cho phép cô giúp anh ấy. Anh đang tôn trọng cô, tôn trọng bạn bè của cô.
“Chuyện sau đó đều có luật sư xử lý rồi, anh Kiêu, anh yên tâm, sau này em và Tiện Tiện sẽ không tiếp xúc nhiều nữa đâu!”. Cô nghiêm túc nói.
“Nếu thật sự mang thai thì phải nói cho anh biết trước tiên đó!”. Anh lại nói.
Cô gật đầu, nghiêng người ôm lấy cổ anh, hôn một phen, khuôn mặt không ngừng cọ xát trên má anh, hít ngửi lấy mùi đàn ông trên người anh, một lúc lâu sau mới lưu luyến buông anh ra, xuống xe, ngồi lên một chiếc xe khác rời khỏi vùng núi hoang vắng này.
Chuyện của Tô Mục cũng xem như chấm dứt, thuận lợi chấm dứt hợp đồng với Nhã Văn, giống như những gì Diệp Kiều đã khoe khoang khoác lác với Tiết Văn lúc trước, không chỉ không tốn phí vi phạm hợp đồng, ngược lại còn lấy lại hết những tổn thấy trong hơn nửa năm nay! Tô Mục thành lập một phòng làm việc, có đội ngũ của mình, sau này chỉ có quan hệ hợp tác với công ty quản lý, không phải mối quan hệ làm thuê như lúc trước.
Sự nghiệp của Diệp Kiều và đồng chí Đỗ Quân lại thăng cấp, bọn họ đã hoàn thành mấy vòng tài trợ ở trung tâm mua sắm quốc tế thành phố N, và họ sắp ra mắt tại Hong Kong!
Các ông lớn vốn dĩ không muốn chơi với hai cổ đông nhỏ là Diệp Kiều và Đỗ Quân, có ý đồ pha loãng cổ phần của bọn họ rồi đá bọn họ ra khỏi ban quản trị. Kết quả, bọn họ không chỉ không bị đá ra khỏi ban quản trị mà còn trở thành cổ đông lớn!
Diệp Kiều lặng lẽ thu mua cổ phần công ty của mấy cổ đông nhỏ, xoay ngược tình thế!
“Đại ca Kiều Kiều, bọn họ không muốn chơi với chúng ta, chúng ta cần gì phải chơi với bọn họ, rút lui đi!!”. Lúc trước đồng chí Đỗ Quân nói như thế với cô.
“Cậu nhỏ, cậu tưởng cậu đang chơi đồ hàng à? Có tiền mà không kiếm là đồ ngốc! Quan tâm gì đến việc bọn họ có vui hay không!”. Diệp Kiều vô cùng ghét bỏ nói.
Vì thế, bây giờ bọn họ đang ngồi trên chuyến bay bay đến Hong Kong, Kim Ưng quốc tế sắp ra mắt tại Hong Kong, là cổ đông lớn, Diệp Kiều và đồng chí Đỗ Quân phải tham gia với tư cách là quản lý cấp cao!
Trong khoang hạng nhất, tiếp viên hàng không đưa bữa ăn kiểu u lên, đồ uống có thể chọn giữa nước chanh và rượu vang, cô chọn nước chanh.
“Đại ca Kiều Kiều, uống một ly chúc mừng cái đi!”. Đồng chí Đỗ Quân mặc u phục, đẹp như yêu tinh.
“Cậu nhỏ thân yêu, trong bụng của vợ của cháu trai cậu bây giờ có lẽ đang có em bé, sau này con không uống rượu nữa! Trừ khi không có bầu nữa!”. Cô sáp lại gần anh ta, cười híp mắt nhỏ giọng nói.
Đồng chí Đỗ Quân suýt nữa ngửa mặt lên trời cười to, ngại vì đang ở nơi công cộng, anh ta mới nhịn xuống: “Đại ca Kiều Kiều, đây là lần thứ mấy rồi? Lần nào cũng nói như vậy, kết quả…”
Diệp Kiều hung ác liếc mắt nhìn cậu ta một cái, thở phì phò cầm dao nĩa lên!
Đúng thật, lần nào cũng la “sói đến sói đến”, kết quả, chưa một lần nào đến, rồi cũng không ai tin là cô sẽ mang thai nữa!
Chốc lát sau cô đã ăn hết một phần bít tết: “A, gần đây sao con lại ăn ngon miệng thế nhỉ, cậu nhỏ, cậu không đói bụng à? Nhường cho con được không!”
Thật là không no chút nào cả, còn cảm thấy rất đói bụng, Diệp Kiều nói xong là lấy mất phần của đồng chí Đỗ Quân, để cái đĩa trống không lên cái bàn nhỏ trước mặt anh ta!
“Con là heo à? Ăn nhiều thế!”.Cậu nhỏ yêu nghiệt ghét bỏ nói.
Diệp Kiều ăn rất nhanh, chưa đến mấy phút lại ăn xong một phần bít tết, vẫn không cảm thấy no, cảm giác này, cô thấy rất là quen thuộc…