Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 664 - Chương 664:

Chương 664:

Kiều nhị nha mang thai rồi sao!

Tô Mục vô thức nhìn về phía bụng cô, lại nhìn mặt cô: “Là con trai à? Chắc không béo múp xấu xí như chị lúc còn nhỏ đâu ha?”

Cái tên Tiện Tiện thối tha, trong lúc mấu chốt này mà còn buông ra lời chọc ghẹo!

Cô trừng mắt nhìn anh ta một cái, khóe miệng nhếch lên tỏ vẻ đắc ý: “Con trai của Lục Bắc Kiêu thì làm sao mà xấu được?! Do lúc còn nhỏ cha mẹ cứ bắt chị ăn cho mập!”

Nhớ lại cô lúc còn bé, cha mẹ nuôi cô như nuôi heo, cho ăn đủ thứ đồ ăn.

“Hai người các ngươi, tới giờ phút nào rồi mà còn tâm tình trêu qua chọc lại?” Lúc cô và Tiện Tiện đang nói đùa cùng nhau thì Tiết Văn – một kẻ thân bại danh liệt ở đại lục, phải chạy trốn về Hông Kông xuất hiện, phía sau cô ta là bốn tên đàn ông nữa, mặt người nào người nấy cũng đều hung dữ.

Diệp Kiều và Tô Mục đứng dậy, Tô Mục đứng trước che chắn cho Diệp Kiều.

“Tiện Tiện, thứ lỗi cho tôi nói thật nha, chứ bọn họ chỉ cần một đao là đủ đưa cậu lên thiên đường rồi!” Diệp Kiều nhỏ giọng nói, những người giang hồ này giết người phóng hóa, không chuyện ác nào mà chưa làm.

“Vậy thì sao? Hay là để anh đây lấy nhan sắc ra quyến rũ?” Nếu là như thế thật, chỉ cần nhị nha có thể ra ngoài an toàn thì anh cũng chấp nhận! Tô Mục cười hì hì, nhỏ giọng nói.

“Cút! Người phụ nữ độc ác này, nếu như bị cô ta vấy bẩn thì sau này đừng có mang cái thân tới gặp chị!” Cô thật sợ Tiện Tiện vì mình mà làm chuyện điên rồ!

Tiết Văn hất mái tóc quăng lên, cả người cô ta mặc đồ đen, cổ áo khoét rất sâu, bộ dạng thướt tha, cô lấy cái ghế bên cạnh, ngồi xuống, bày ra dáng vẻ của một chị đại.

“Diệp Kiều, Tô Mục, hai người không ngờ tới đúng không? Ai đời lại rơi vào tay Tiết Văn ta! Nhất là cô đó Diệp Kiều, cô hại ta thê thảm tới mức này cơ mà!” Tiết Văn nói một cách chế nhạo, lúc nhìn Diệp Kiều, ánh mắt cô ta hận không thể giết chết cô luôn cho rồi!

“Họ Tiết kia, tự cô làm ra những chuyện không biết xấu hổ mà khi bị lộ ra còn đi trách chúng ta!” Tô Mục đứng chắn phía trước Diệp Kiều, nhìn Tiết Văn chế nhạo.

“Tiện Tiện, đừng có đánh nhau với họ, cố kéo dài thời gian, chờ cứu viện đi!” Diệp Kiều kéo góc áo Tô Mục, thấp giọng nói.

Cô tin rằng, A Đông A Tây sẽ nhanh chóng truyền tin tức đến thành phố J, nhà họ Diệp, nhà họ Lục chắc chắn sẽ biết chuyện cô bị bắt cóc, nhanh thôi họ sẽ đến Hồng Kông để cứu cô!

“Tô Mục! Mày đúng là thứ không biết xấu hổ, mày lấy đâu ra lá gan mà dám to tiếng với tao?!” Tiết Văn tức giận, mở trừng mắt nhìn Tô Mục, cô ta thể hiện dáng vẻ cao cao tự đại, hất cằm lên sai khiến.

“Các người còn đứng ngây ra đó làm gì! Đánh chết tên tiểu tử này cho ta! Lát nữa, cô gái này ta sẽ để dành cho các ngươi chơi!”

Tiết Văn ra lệnh, hai thanh niên liền đi về chỗ Tô Mục.

Nếu như bình thường, Diệp Kiều đã sớm tiến lên đánh cho bọn chúng vài đấm, nhưng hiện tại cô không thể làm thế, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Tiện Tiện bị hai tên kia kéo qua một bên, sau đó, một tên ra quyền đánh vào bụng của anh!

Diệp Kiều không liếc mắt nhìn, cô chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng manh, chỉ nghe Tô Mục phát ra một tiếng kêu đau đớn, lông mày cô nhíu lại, hiện tại trong bụng cô còn có một sinh mệnh nhỏ nên không thể can thiệp vào chuyện của ai được.

Đời này, cô không thể đánh mất Lục Tiểu Cổn lần nữa.

Chỉ một lúc sau, Tô Mục đã bị đánh thổ huyết, ngã gục trên mặt đất!

“Hiện tại đến lượt cô gái này rồi! Đánh cô ta một trận trước rồi nói!” Tiết Văn cảm giác cuối cùng mình có thể lên mặt với Diệp Kiều rồi, cô ta cất giọng phân phó, hai người đàn ông tiến về hướng Diệp Kiều.

“Diệp Kiều, không phải cô rất chảnh hay sao? Hiện tại, để xem cô còn chảnh được hay không, rừng nào cọp nấy! Để tôi cho cô biết tôi là ai, những người này là người như thế nào?!” Tiết Văn nói một cách đắc ý.

“Đánh cho tôi!” Không đợi Diệp Kiều trả lời, Tiết Văn đã ra lệnh.

Hai người đàn ông nghe lệnh liền đi về phía Diệp Kiều, Diệp Kiều lập tức đề phòng, người đàn ông đấm một đấm về phía cô, Diệp Kiều nhanh chóng tránh sang phải, cầm con dao quân dụng mà lúc nãy A Đông ném lên xe!

Bình Luận (0)
Comment