Con người kiên cường uống đến say không còn biết gì, thân thể so với trước đó nặng nề hơn, cứng rắn hơn trước, đem thân thể của cô gái nhỏ chống đỡ ở giữa vách tường và lồng ngực cứng rắn, tay phải thô ráp này bưng lấy khuôn mặt đẹp ngọt ngào thanh tú, ánh mắt nóng như lửa, tràn đầy một loại gọi là "Dục vọng" đủ khiến cho người ta trầm luân !
Lòng bàn tay này, giống như giấy ráp, vuốt ve khuôn mặt non mềm của cô ta, đôi mắt ngấn nước của cô gái nhỏ cũng lớn mật trực tiếp nhìn anh!
Đều là là quân nhân, dù cho mùa đông khắc nghiệt, ăn mặc vẫn đơn bạc như cũ.
"Tiến vào ổ sói, còn dám trêu chọc? Hả?" Lão nam nhân đang ở độ tuổi 30, âm thanh thô ráp, khi nói chuyện, hô hấp hòa cùng mùi rượu nồng nặc, phun lên một bên mặt của cô gái nhỏ, rượu cồn say lòng người, gương mặt của cô càng đỏ lên.
Lưỡi màu hồng nhạt nhô ra như rắn, thổi mạnh ngón cái thô ráp của anh, lấy hành động nói cho anh biết, cô ta dám!
"Thủ trưởng Thái, tiến vào ổ sói, sẽ như thế nào?" Cô gái nhỏ không sợ chết mập mờ nói, ngón tay xoa những chiếc cúc màu vàng trên quân phục của anh.
"A ưm..." Bàn tay lớn của người đàn ông bóp lấy cằm cô ta, trên mặt thuần thục, thâm trầm, tràn đầy giãy dụa, giống như một con thú bị nhốt, rõ ràng lồng giam đã mở ra, lại do dự ở cửa chiếc lồng.
"Em là muốn chết hả?"
"Đương nhiên không, em chỉ muốn ngủ với thủ trưởng! A..." Người trêu chọc vừa dứt lời, liền bị sói đói từ trong lồng thoát ra hôn, tay nhỏ của cô gái, ôm ngược ở lưng của anh ta, dùng sức đẩy mạnh hơn.
...
"Em là ai?" Ôm thật chặt thân thể nóng rực của anh ta, cô gái nhỏ hỏi ở tai người đàn ông.
"Em là Tiểu Yêu, yêu tinh!" âm thanh thủ trưởng Thái thô ráp, nghiến răng nghiến lợi.
Thân thể của cô ta quá đẹp, rất ấm, người đàn ông thống khổ, bị đè nén hơn mười năm, vào giờ phút này, cuối cùng cũng được cứu rỗi!
Người này tên Lãnh Dao, tiểu nha đầu so với anh ta nhỏ hơn 12 tuổi, trêu chọc anh ta, dụ anh ta hai năm!
"Người anh yêu là Lãnh Tuyết đúng không?" Cô ta cười hỏi, mi tâm nhíu chặt, chịu đựng cơn đau xé lòng này, hít thật sâu hương vị của anh.
! ! !
Người đàn ông tính tình thoáng nhẫn nại, đột nhiên trở nên điên cuồng, không hề chú ý đến cảm thụ của cô ta!
——
"Tê..." Thân thể trước kia chưa từng trải qua chuyện đó, đau giống tan ra thành từng mảnh, Tiểu Yêu ngủ với thủ trưởng Thái cau mày, chịu đựng đau đớn, nhặt quần áo rơi lả tả trên mặt đất lên, mặc từng đồ vào.
Chiếc áo sơ mi quân đội rất nhanh chóng bao trùm lấy cơ thể non mềm đầy vết đỏ của cô ta, lúc cô ta quay người, đã thắt cà vạt màu đen, phối thêm một đầu tóc ngắn nhanh nhẹn, tư thế hiên ngang!
Bên trên giường cứng, lão đàn ông say rượu giống như còn ngủ mê man, cô ta áp sát tới, ánh mắt ôn nhu, mang theo thương yêu: "Trung đội Thái, năng lực chiến đấu của ngài yếu như vậy a..."
Vừa dứt lời, lão đàn ông đột nhiên mở hai mắt sắc bén ra.
Tiểu Yêu cười càng vui vẻ: "Em về đơn vị đây! Chuyện tối ngày hôm qua, đừng để trong lòng! Nếu anh nhớ em, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm em!"
Thủ trưởng Thái: "..."
Cho tới bây giờ chưa thấy qua người phụ nữ nào cởi mở như cô ta, ngủ với người đàn ông già không tên không tình cảm, vỗ cái mông liền rời đi, thật là phóng khoáng!
Vì sao, ôm cô ta, giống như ôm Lãnh Tuyết...
Nhất định là anh ta chưa quên được Lãnh Tuyết!
——
Diệp Kiều không ngăn được một trái tim bát quái của mình, thức dậy thật sớm.
Vô cùng tò mò, người phụ nữ sẽ như thế nào đã thu phục được Lão Thái độc thân này! Phải biết, Lão Thái si tình này, nhưng là vì vị hôn thê bị chết, vài chục năm đều không kết giao với một người phụ nữ nào!
Nghe nói những người quân đội này cực kì cẩu thả, không thân thiết, không ôn nhu, không coi phụ nữ người ra gì, thật sự động tâm, đó là một người vô cùng si tình!
Cô mới ra ngoài cửa, chỉ thấy Lãnh Dao một thân quân phục từ cửa nhà sát vách đi ra.
"Chị, chị dâu!" Lãnh Dao sửng sốt một chút, mới nhận ra cô!