Trong bộ đội còn có phụ nữ? Cho dù là phụ nữ, cũng đều là phụ nữ tóc ngắn, ở đâu ra tóc dài như thế?
Bình thường Lục Bắc Kiêu lái xe vừa vững vàng vừa nhanh, nay tốc độ xe rất chậm, là vì sự an toàn của quốc bảo.
Nghe cô nói, khóe miệng cưng chiều giơ lên: "Trước đó về nhà, Lão Thái để cho anh đến sân bay đón cô gái này!" Sĩ quan Lục thẳng thắn nói, cũng không dám để bình dấm chua có một chút điểm nghi ngờ.
Dáng vẻ Diệp Kiều giật mình : "Người nào vậy?"
"Nữ Tham Mưu Trưởng đến từ quân khu Tây Nam! Cụ thể tới làm cái gì, còn chưa hiểu rõ! Tiểu nha đầu, không cho phép suy nghĩ lung tung! Anh đưa cô ta đến nửa đường liền để mấy người Đại Ngốc đến đón đi!" Anh nghiêm túc giải thích.
"Em mới không có suy nghĩ lung tung!" Cô cất giọng nói: "Anh Kiêu của em yêu em như vậy, những người phụ nữ khác, sao có thể lọt vào mắt của ngài!"
Diệp Kiều vô cùng tự tin, cái tự tin này, đến từ tình yêu của anh đối với cô!
"Bà Lục giác ngộ tư tưởng rất cao!" Anh vừa lái xe , vừa đưa tay phải giơ ngón tay cái lên.
Diệp Kiều không khỏi hổ thẹn, là bỏ qua cả đời cùng anh, lúc này cô mới giác ngộ tư tưởng nha!
——
Còn cách đại đoàn Gia Chúc Viện một đoạn vô cùng lớn, năm trước vừa mới kiến thành , chiếm diện tích không lớn, một cái tường lớn vây quanh, sáu dãy nhà hai tầng, một loạt sáu hộ gia đình, một gia đình một viện.
Lục Bắc Kiêu đã sớm xin một nhà, vẫn luôn không có ở người, nhưng đồ dùng trong nhà đầy đủ, bà Đỗ vừa mới gọi người quét dọn trong ngoài một lần, dọn dẹp sạch sẽ.
"Điều kiện chỗ nào kém nha! Còn có TV còn có cáp mạng nè!" Diệp Kiều đi đến phòng khách, vui vẻ nói, cái này nhìn rất giống nhà cán bộ!
Bàn trà, ghế sô pha, TV, thảm, tuy lẻ tẻ, nhưng, muốn cái gì có cái đó!
"Được! Em không chê là tốt rồi!" Anh giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ.
"Anh Kiêu, anh có việc thì đi mau lên! Không cần nhớ em, cũng không cần thường xuyên đến, cách ạnh gần một chút, trong lòng em an tâm rồi !" Diệp Kiều chạy vội tới trước mặt anh, ngửa đầu nhìn lấy anh, rất quan tâm nói, hôn một cái ở môi của anh: "Muah!"
Cái "Muah" này cũng làm cho anh nhớ tới lúc bọn họ vừa kết giao, anh cười, cũng hôn một cái ở hai má của cô : "Anh có thể trở về sẽ cố gắng hết sức trở về! Em ở chỗ này ngoan ngoãn, đừng có chạy lung tung! Rừng núi hoang vắng, cũng không có gì chơi vui, quay lại phái lính cần vụ của anh tới giúp em thu dọn, bản thân chớ lộn xộn, nhất là hai tay không thể nâng cầm đồ vật lên cao, có biết không?"
"Người cha này của chúng ta cũng rất hiểu biết đó?" Anh còn biết, phụ nữ có thai hai tay không thể nâng cao!
"Bảo bối, em cho rằng anh với bà Đỗ là vô ích sao? Mượn thư viện mấy sách thai nghén, thỉnh thoảng lật lại!" Anh trầm giọng nói.
"Ngoài miệng ghét bỏ, trên thực tế còn xứng chức hơn so với người mẹ là em đây! Đại muộn tao!" Diệp Kiều cảm động nói.
Kiếp trước, cũng là anh quan tâm Lục Tiểu Cổn như vậy...
Lục Bắc Kiêu trừng mắt nhìn cô một chút : "Không cho phép khó chịu, cái này là Lục Tiểu Cổn của em mang theo em trai hoặc là em gái đến rồi!" Sợ cô lại khổ sở, anh trấn an nói.
"Là Lục Tiểu Cổn của chúng ta!"
"Đúng đúng đúng! Con trai ngoan của chúng ta!" Anh vội vàng nói, tay lớn vuốt vuốt sau gáy cô.
——
"Lục Tiểu Cổn, con, em trai hoặc em gái của con, tên gì đây? Tùy con, tên Lục Tiểu Đản? Hay là, Lục Tiểu Lai?" Ăn xong cơm tối, Diệp Kiều vừa tản bộ ở trong viện, vừa nghiêm túc hỏi.
(Lục Tiểu Cổn khinh thường: Không có học thức thật đáng sợ! Em gái oa một tiếng sốt ruột khóc, cô bé mới không cần tên Lục Tiểu Đản, Lục Tiểu Lai cũng không cần! )
"Mẹ đã biết, khẳng định con đang mắng mẹ không học thức!" Diệp Kiều lại nói một mình: "Ở nhà mẹ, nhũ danh cọn trai chính là càng tùy tiện càng tốt, nhiều đứa trẻ tên Cẩu Đản, Cẩu Tử, tên Cẩu Thỉ cũng có! Con trai tên A Miêu A Cẩu, dễ nuôi!"
(Lục Tiểu Cổn: Cũng là không có học thức mà thôi! Em gái: Anh trai , anh đưa em đến làm mưa làm gió, kết quả em ngay cả cái tên hay cũng không có! )
Diệp Kiều còn đang nói chuyện một mình, trong không khí vắng lặng, đột nhiên trong không khí nồng đậm mùi rượu, cửa sân lớn nhà cô vang lên ầm, có người đụng vào.
"Trung đội Thái, anh đi nhầm rồi!" âm thanh phụ nữ vang lên.
Diệp Kiều tò mò đi đến cửa chính, thì ra Lão Thái ở sát vách...
Lão Thái độc thân si tình này, có bạn gái?