Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 714 - Chương 714:

Chương 714:

Kiếp trước nhóm Lục Bắc Kiêu chỉ bắt được Hạ Thiền thì phải?

Lúc này Lãnh Dao đi đến, cô ta nháy mắt với Diệp Kiều.

Diệp Kiều lắc đầu, cô biết Lãnh Dao phải có năng lực đặc biệt nào đó, cô ta muốn dùng năng lực của mình để tra ra ba tên gián điệp khác chăng? Cô ta làm vậy chẳng phải sẽ tổn thọ sao?

"Cô chờ chút! Kỹ thuật viên đã đến rồi, nếu trên người Hạ Thiền có con chip vậy chắc chắn ba kẻ còn lại cũng có, để K2 tiện truy lùng chúng thì phải có định vị GPS!" Tạm thời chưa biết nhân viên tình báo là ai, cô sẽ không tin bất cứ ai ngoại trừ Lãnh Dao và Lục Bắc Trì, Lục Bắc Trì đang trên đường đến.

Có điều cô tin rằng gián điệp cũng không quá chuyên nghiệp, nếu không bọn họ đã sớm kéo Lão Thái xuống ngựa lâu rồi!

"Đừng giết tôi! Tôi từng là đồng đội giáo quan của các người! Đừng giết tôi!" Tên lính đánh thuê mặc đồ ngụy trang đầu không mũ, mặt bôi màu giơ hai tay lên, cầu xin tha thứ.

Hứa Nghị và Lục Tốn chĩa súng về phía, Hứa Nghị chuẩn bị nổ súng nghe hắn nói là đồng đội của Lục Bắc Kiru thì không bóp cò.

"Tóc vàng, người da trắng, còn là lính đánh thuê quốc tế, Lục Diêm Vương làm đồng đội của gã khi nào?" Hứa Nghị nhỏ giọng nói với Lục Tốn.

Đúng lúc này Lục Bắc Kiêu đã mặc đồ ngụy trang đi tới.

"Số 10!" Tên lính đánh thuê bị bắt đã vô cùng phấn khích khi nhìn thấy Lục Bắc Kiêu cao lớn đi tới. So với ba năm trước thì thân hình của anh đã cường tráng hơn nhiều, trông cũng trưởng thành và thận trọng hơn! Không còn dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn thèm đòn nữa, bây giờ anh cho người ta cảm giác uy nghiêm áp chế.

Sắc mặt Lục Bắc Kiêu không thay đổi, ánh mắt anh trùng xuống khi nhận ra vẻ mặt đã ngụy trang của kẻ địch có mái tóc vàng.

"010! Tôi là số 80! Anh bạn, tôi số 080 ở trường Hunter đây!" Số 080 nhìn Lục Bắc Kiêu nói một cách hào hứng, bộ dạng hưng phấn như sắp được đại xá.

Quân nhân tốt nghiệp từ trường Hunter lại làm lính đánh thuê của tổ chức khủng bố!

Khóe môi Lục Bắc Kiêu nhếch lên một nụ cười châm chọc, tiến đến gần số 80.

"Trong rừng nhiệt đới, tôi còn cứu cậu! Số 10, thả tôi ra! Cậu muốn bao nhiêu tiền tôi cho cậu hết!" Số 80 lớn tiếng nói với Lục Bắc Kiêu.

Hứa Nghị và Lục Tốn nhìn Lục Diêm Vương không nói lời nào mà đi đến trước mặt lính đánh thuê, mặt không chút cảm xúc nhưng sắc mặt lại vô cùng u ám!

“Số 80, anh là một quân nhân được đào tạo tại trường Hunter lại có thể bán mạng cho tổ chức khủng bố!" Lục Bắc Kiêu nói tiếng Anh chính gốc, nheo mắt nhìn người đồng đội đã từng vào sinh ra tử năm xưa, giọng điệu giễu cợt, tâm trạng vô cùng phức tạp!

"Số 10! Làm lính đánh thuê có thể kiếm được nhiều tiền hơn là quân nhân chuyên nghiệp! Bây giờ, tôi chỉ làm việc vì tiền!" Số 80 hùng hồn nói.

"Số 10! Thả tôi ra, tôi hứa sẽ không bao giờ nhận nhiệm vụ đối phó với anh nữa! Nể tình chúng ta từng là đồng đội, thả tôi đi!" Số 80 là sĩ quan da trắng đến từ Bắc Mỹ, không ngừng nói, không ngừng lùi về sau.

"Số 80, từ khi anh chọn làm việc cho Bọ Cạp đã không còn xứng đáng làm đồng đội của tôi nữa! Bây giờ, trong mắt tôi, anh là kẻ phản bội trường Hunter! Và là một kẻ xâm lược!" Lục Bắc Kiêu nói chắc như đinh đóng cột, rút khẩu súng lục từ thắt lưng ra!

Khẩu súng lục trong tay Lục Bắc Kiêu nhắm vào giữa trán số 80, anh lạnh lùng, u ám, tàn nhẫn tựa như diêm vương từ địa ngục đến lấy mạng.

Nhìn thấy bắp chân của kẻ thù run sợ, thấy thuộc hạ của anh lòng đầy sùng bái!

"Số 10, tín ngưỡng của mỗi người là khác nhau, tôi chỉ tin vào tiền bạc! Nhìn về mặt chúng tôi chưa giết được một mình cậu, nhìn về mặt tình đồng đội của chúng ta ngày xưa, tha cho tôi đi!" Số 80 giơ tay cầu xin lần nữa.

Ánh mắt Lục Bắc Kiêu phức tạp, không ai có thể hiểu được anh đang nghĩ gì!

Bình Luận (0)
Comment