Sao ltt không biết ý đồ của Diệp Kiều, anh ta không nói gì còn Lãnh Dao mở miệng, "Chị dâu! Em không quan tâm mấy cái hình thức này đâu!"
"Các em nói chuyện đi, anh qua bên kia chào thủ trưởng!" ltt vẫn nghiêm nghị nói với Diệp Kiều gật đầu ra hiệu, lập tức rời đi, bước chân vẫn vững vàng.
"Thật sự không quan tâm sao?" Sau khi ltt đi, Diệp Kiều hỏi Lãnh Dao.
"Thật sự không quan tâm! Yêu cầu duy nhất đối với những người như chúng ta yêu cầu duy nhất là có thể bảo vệ họ, không phải sai?" Lãnh Dao nói khẽ.
Đều là người trùng sinh biết nên trân trọng cái gì, tất cả những thứ khác đều có thể không quan tâm, là không quan tâm thật. Với Lãnh Dao mà nói, có thể ở bên Lãnh Dao đến bạc đầu đã thỏa mãn rồi! Cô ấy đã chết qua hai đời rồi, có thể sống thêm lần nữa là điều vô cùng quý giá.
Diệp Kiều cũng gật đầu.
"Đã mấy giờ rồi, khách đã đến đủ rồi sao còn chưa thấy cô dâu chú rể?" Diệp Kiều giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, cau mày hòi.
"Có lẽ Đại Ngốc bị nhà gái làm khó lâu quá?" Lãnh Dao cười nói, "Không ngờ Đại Ngốc cưới nhanh như vậy!"
"Chị cũng không tin nổi! Mười ngày trước anh Kiêu gọi điện cho chị bảo chị cho người sắp xếp hôn lễ này!" Diệp Kiều cũng không thể ngờ Đại Ngốc lại muốn kết hôn, đối tượng còn là con gái của thủ trưởng Chu!
Còn anh ta đến từ vùng nông thôn phía bắc Giang Tô, tuy đi lính nhiều năm nhưng không có văn hóa, không được thăng quan chức!
"Nghe nói cô Chu này gả cho anh ấy mà lòng không vui! Nhà họ Chu muốn nhận con rể vào nhà! Mấy anh Diệp Thành cũng không để ý, Đại Ngốc sống chết muốn cưới, không ai ngăn được!" Lãnh Dao nhỏ giọng nói với Diệp Kiều.
Diệp Kiều không ngờ còn có chuyện như vậy, chẳng trách anh Kiêu nói trong điện thoại: "Vợ, Đại Ngốc muốn kết hôn, anh giúp cậu ấy xử lý hôn lễ. Em chuẩn bị hôn lễ sang trong nhất, tiệc rượu cũng phải đắt quý nhất!"
Anh không muốn để anh em tốt của mình bị mất mặt!
Ở rể...
Mặc dù Đại Ngốc từ nông thôn tới nhưng là người thật thà, tuyệt đối không phải người thấy sang bắt quàng làm họ. Nhưng sao anh ấy phải lấy cái danh ở rể này, không để ý tôn nghiêm của một người đàn ông cưới cô Chu này?
"Chị dâu chị dâu! Cô dâu bỏ trốn, không thấy đâu nữa! Người nhà họ Chu đang đi tìm, Kiêu thần bảo em tới ổn định khách mời trước! Bây giờ có trói cũng phải trói cô dâu này đến, không thể để Đại Ngốc của chúng ta mất mặt được!" Phương Trác đầu đầy mồ hôi vội vã chạy tới, nhỏ giọng báo cáo với Diệp Kiều.
"Bỏ trốn?! Sớm không trốn muộn không trốn mà trốn ngay vào ngày kết hôn, cô ta muốn làm gì?!" Diệp Kiều khó tin nổi, rất tức giận. Khách mời tới ngày càng nhiều, hiện tại cũng hơn 11 giờ rồi, đúng 12 giờ bữa tiệc sẽ bắt đầu.
"Nói đúng là! Cũng trách Đại Ngốc này ngốc quá đi, không nghe mấy anh khuyên bảo, phụ nữ trong thiên hạ này chết hết cũng nhất định phải cưới Chu Mạt này! Nghe nói Chu Mạt chạy cùng bạn trai cũ! Mẹ nó nếu không phải vì mặt mũi Đại Ngốc thì chúng ta không chịu uất ức này đâu!" Phương Trác tức giận nói.
Mấy người trong Huyết Lang sao để anh em mình chịu thiệt thòi được, nhanh chóng đuổi theo cô dâu Chu Mạt đang bỏ trốn cùng tên đàn ông kia trên đường cao tốc!
Lúc đó tên đàn ông kia bị Hà Phong và Giang Hải đánh ngã trên mặt đất, ban ngày ban mặt cô dâu Chu Mạt mặc váy cưới nhìn Đại Ngốc mặc quân phục, cầu khẩn: "Anh Đại Ngốc! Em biết anh đối xử tốt với em, nhưng anh ấy là tình đầu của em, lúc trước chúng em chia tay vì hiểu lầm!"
Đại Ngốc nhìn Chu Mạt, con gái của thầy anh ấy, vẻ mặt tổn thưởng, "Chu Mạt, sao em, sao em không nói với anh.... Giấy chứng nhận đã lấy...."
Thấy Đại Ngốc sợ như vậy, Lục Bắc Kiêu rất muốn đánh cho anh ấy một trận!