Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 727 - Chương 727:

Chương 727:

Ai trong bọn họ đều từng khuyên Đại Ngốc, con gái tốt còn nhiều, sao anh phải bỏ qua tự tôn của đàn ông ở rể cưới con gái của sư trưởng Chu. Anh ấy không nghe, giống như mê muội nhất định phai cưới cô ta. Anh là anh em cũng chỉ có thể ủng hộ anh ấy.

Ai ngờ bữa tiệc sắp bắt đầu, bạn trai cũng của Chu Mạt xuất hiện muốn dẫn Chu Mạt chạy.

Tức giận là Chu Mạt này chạy theo thật.

Diệp Thành tiến lên đối mặt với vẻ mặt lê hoa đái vũ của Chu Mạt, "Chu Mạt, cô và Đại Ngốc đã lấy giấy chứng nhận sau này cô cũng là quân nhân. Cô muốn cho thằng kia ngồi tù đúng không?"

"Đừng nói là ngồi từ, anh em của tôi bị các người bắt nạt, có tin mấy anh đây đánh chết thằng này không" Giang Hải lớn tiếng reo lên, đâu thèm quan tâm đây là khu phục vụ trên đường cao tốc, đâu thèm quan tâm thân phận của mình. Anh ta chỉ biết là anh em của mình bị làm nhục, anh ta muốn xả cơn giận này.

Giang Hải vừa dứt lời, Hà Phong lại thêm một quyền vào ngực tên kia.

"Thiều Quang!" Chu Mạt lớn tiếng hô.

"Anh Đại Ngốc..." Chu Mạt quay lại nhìn Đại Ngốc cầu xin.

Trong lòng Đại Ngốc càng khó chịu, không biết nói gì với "Chu Mạt". Đại Ngốc quay lưng lại, tựa hồ sẽ thả bọn họ đi.

Lúc này hai chiếc xe quân đội khác chạy đến, một chiếc xe là sư trưởng Chu và cảnh vệ của ông, một chiếc khác là Diệp Kiều ôm bụng bầu. Nhìn thấy cô, lòng Lục Bắc Kiêu chấn động, một thân màu xanh nhanh bước về phía trước.

Hôm nay Diệp Kiều buộc tóc đuôi ngựa cao, để lộ vầng trán, trên người mặc một chiếc váy dài bằng vải voan, khiến bụng cô trông không quá to. Nhưng lần trước Lục Bắc Kiêu nhìn cô, bụng cô vẫn bình thường. Giờ khắc này lòng anh đầy phức tạp.

Hai vợ chồng còn chưa kịp nói chuyện đã bị tiếng rống của sư trưởng Chu thu hút.

"Chu Mạt, đứa con hư này"

Sau khi sư trưởng Tuần xuống xe đã ra lệnh với cấp dưới.

"Cha" Chu Mạt khóc lớn, sư trưởng Chu đến trước mặt cô ta giơ tay muốn đánh, bị Đại Ngốc kịp thời ngăn lại.

"Thầy, thầy đừng đánh em ấy"

Sư trưởng Tuần tức giận đỏ mặt, "Tiểu Trần, thầy phải cho một súng, em yên tâm, ngày cưới này nó chết cũng phải kết hôn cho thầy."

"Vậy thì con sẽ chết." Chu Mạt nói rồi không biết lấy một con dao găm Thụy Sĩ ở đâu ra. Cô ta duỗi tay trái ra, tay phải cầm ra làm vẻ muốn cắt cổ tay.

"Chu Mạt" Đại Ngốc kinh hãi nói.

"Chu Mạt, mày có gan thì cắt cho ông xem. Muốn gả cho Tiểu Trần là mày, bỏ trốn cũng là mày, mày làm người thế nào. Hôm nay mày chết đi thì Chu Thiết Hùng tao không có đứa con gái như mày!" Sư trưởng Chu giận dữ vô cùng, lời nói với đứa con gái duy nhất cũng rất ác độc.

"Chu Mạt, em đừng làm tổn thương bản thân. Anh đồng ý ly hôn, anh không trùy cứu." Đại Ngốc tiến lên một bước lớn tiếng nói, chàng trai luôn luôn thật thà trung thực hốc mắt đã phiếm hồng.

Chu Mạt thấy Đại Ngốc như vậy đã cảm động lại xót xa, "Anh Đại Ngốc, em có lỗi với anh nhưng em thực sự yên anh ấy."

"Một tên đàn ông cặn bã này có gì đáng để cô yêu?!" Ngay lúc Chu Mạt đang khóc đến đau đớn, một giọng nữ cao vút vang lên.

Dưới cái nắng như thiêu đốt, Diệp Kiều mặc váy dài bụng to, được Lục Bắc Kiêu đỡ đi về phía này. Ánh mắt khinh bỉ của cô rơi vào Giang Thiều Quang đang nằm rạp trên mặt đất. Cô cũng vừa mới nhận ra Giang Thiều Quang, bạn trai kiếp trước của Lý Vận, thật đúng là khéo mà.

"Dmm, anh cũng yêu em, mãi mãi yêu em!" Khóe miệng Giang Thiều Quang chảy máu, hai tay chống vào nền đất, nhìn Chu Mạt hét lớn.

Bình Luận (0)
Comment