Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 729 - Chương 729:

Chương 729:

Không những thế cô còn làm tổn thương anh Đại Ngốc, khiến gia đình anh ấy xấu hổ...

Chu Mạt sụp đổ, con dao trên tay chém về phía cổ tay trái, may mà Đại Ngốc nhanh tay lẹ mắt giữ lấy dao. Lòng bàn tay bị lưỡi đao dao quân dụng cắt vào, máu tươi chảy ra từ khe ngón tay!

"Anh Đại Ngốc!" Chu Mạt khóc lên, vội vàng buông lỏng tay, con dao trong lòng bàn tay của Đại Ngốc rơi xuống đất.

Sư trưởng Chu tức giận tiến đến giơ tay lên, Đại Ngốc không nói một lời tiến lên ngăn trước mặt Chu Mạt, "Thầy! Em ấy cũng bị lừa!"

Mọi người thấy cảnh này đều cảm thấy Đại Ngốc là đồ ngốc, hai mắt Diệp Kiều lại đỏ lên, trước kia hiểu lầm Lục Bắc Kiêu là đồ ngốc đến từ núi, luôn nói bọn họ không môn đăng hộ đối. Kết quả rơi vào đầu anh ấy, tình nguyện lấy danh hiệu ở rể, có phản đối cũng vô dụng!

Tình cảm chân thành này của anh với Chu Mạt! Cũng thực sự làm người ta đau lòng!

"Mặc kệ có lừa gạt hay không, nó không nên làm ra cái chuyện đào hôn như vậy!" Sư trưởng Chu là người có lý lẽ, tức giận đến mức muốn một phát súng bắt chết Chu Mạt và thằng họ Giang kia!

Lục Bắc Kiêu giơ cổ tay lên nhìn thời gian, còn khoảng 5 phút nữa là đến 12 giờ, bay cũng không kịp về khách sạn.

Nhưng ở hiện trường Diệp Kiều đã sắp xếp trước ca sĩ diễn viên biểu diễn trợ hứng.

"Chu Mạt, cô và Đại Ngốc đã lấy giấy kết hôn rồi, khách mời cũng đã đến rồi, vì mặt mũi hai nhà vẫn nên về tổ chức hôn lễ trước nhé?" Diệp Kiều ra giọng đề nghị với Chu Mạt.

Chu Mạt không ngẩng đầu, nặng nề gật đầu.

"Anh Đại Ngốc, dù anh có muốn ly hôn hay không trước tiên xong hôn lễ rồi nói sau, mọi người cùng nhau phối hợp diễn một vở kịch!" Diệp Kiều lại nói với Đại Ngốc.

"Đại Ngốc, ngày mai nếu không ly hôn thì anh em coi thường cậu!" Giang Hải tức giận nói, đi về phía xe hoa.

Từng người một bình thường đều trêu Đại Ngốc lại không đành lòng nhìn Đại Ngốc bị bất cứ ai bắt nạt!

"Tiểu Mạt, em đừng khóc, trước hết cứ qua ngày hôm nay đã!" Tay Đại Ngốc còn đang chảy máu, dường như tim anh cũng đang rỉ máu.

Giống như một giấc mơ đẹp, đột nhiên tỉnh mộng, cuối cùng công chúa không phải của anh...

Chu Mạt tiến lên một bước, từ dưới váy cưới rút ra một mảnh vải lụa, quấn lấy tay Đại Ngốc, "Em xin lỗi..." Cô khóc nói, nước mắt rơi mãnh liệt.

Đại Ngốc cũng cười ngu ngơ, "Em cũng bị lừa, anh không trách em! Sau này đừng quan tâm anh ta nữa, Tiểu Kiều em ấy không lừa em!"

Chu Mạt gật đầu, khóc càng to hơn...

Cô dâu và chú rể đến hiện trường giữa sự nghi ngờ của mọi người, toàn bộ kế hoạch ban đầu đã bị hủy bỏ. Đôi vợ chồng mới chỉ qua sân khấu một chút, kính rượu xong là coi như xong, khách mời cũng không biết chuyện cô dâu bỏ trốn!

"Sư trưởng Chu, năm ngoái tôi cầu hôn ngài, ngài cũng không đồng ý, sao cuối cùng ngài lại gả con gái cho một sĩ quan rồi?"

Sư trưởng Chu bưng chén rượu, cười trả lời: "Tiểu Trần thương con gái của tôi lắm! So ra thằng bé Tiểu Trần còn thương con bé hơn tôi!"

Chu Mạt nghe câu này cảm thấy vô cùng khó chịu, cô đau lòng nhìn Đại Ngốc có khuôn mặt nở nụ cười ngây ngô, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, cô lại đỏ ửng mắt....

Đại Ngốc mặt đỏ bừng vì uống rượu đi đến trước mặt Diệp Kiều. Cả người anh đều mùi rượu, trên mặt cười ngây ngô mắt nhìn Diệp Kiều bụng lớn, "Tiểu Kiều, lá bùa hộ mệnh của anh có lẽ chỉ có thể phù hộ cho em thôi."

"Mọi thử thách đều qua" "Một lòng một dạ bên nhau" "Sớm sinh quý tử" ít nhất đều ứng nghiệm với Tiểu Kiều! Còn chính anh...

Dáng vẻ anh muốn khóc lại cười làm Diệp Kiều vô cùng đau lòng, nghĩ đến số phận của anh ở kiếp trước tim cô càng đau. Cô xích lại gần trước mặt Đại Ngốc, để anh xoay người, Diệp Kiều nói bên tai cô: "Anh Đại Ngốc, là anh phù hộ cho em, tương lai em sẽ phù hộ cho anh! Em phù hộ Chu Mạt yêu anh, cùng anh bên nhau! Yên đến bạc đầu!"

"Tiểu Kiều, em là Quan Thế âm à, linh chứ?" Đại Ngốc cười hỏi.

"Linh! Tuyệt đối linh!" Diệp Kiều vô cùng kiên định nói.

Diệp Kiều ở kiếp này nếu không thể thay đổi được số phận của các anh em trong Huyết Lang thì coi như sống uổng phí!

"Nhóc con, đến gần Đại Ngốc như vậy, nói gì đó?" Lục Bắc Kiêu đứng ở một bên thấy cô thì thầm với Đại Ngốc, trong lòng cực ghen tị, nói gì mà anh không thể nghe?"

Diệp Kiều lại cười, "An ủi anh Đại Ngốc hai câu mà! Anh Kiêu, bây giờ anh đi cùng em ức hiếp Lý giả tạo có được không?"

Bình Luận (0)
Comment