Quán bar
Giang Thiều Quang mang khuôn mặt buồn rầu ngồi uống rượu, bên cạnh anh ta là Lý Vận mặc một chiếc váy dài màu trắng sữa, tóc dài suôn thẳng, trông giống như một bông hoa sen trắng tinh khiết!
"Thiều Quang, anh uống ít một chút được không? Đừng buồn quá mà, anh còn có em.... Anh thế này làm lòng em rất khó chịu!" Cánh tay trái của Lý Vận vòng qua eo Giang Thiều Quang, càng không ngừng khuyên bảo, dáng vẻ như sắp khóc.
Giang Thiều Quang này vừa chơi cô vừa nhớ đến bạn gái cũ Chu Mạt của anh ta!
Bực nhất là đối tượng kết hôn của Chu Mạt còn là chiến hữu của Lục Bắc Kiêu. Cô đến nhanh chóng dỗ Giang Thiều Quang về thành phố T, tránh đêm dài lắm mộng.
Cô cũng sợ Giang Thiều Quang ở thành phố J lâu dài sẽ phát hiện ra lịch sử đen của cô, như thế cô phải chơi cho xong!
Hai năm này cô bị Lục Bắc Kiêu làm cho không dám về thành phố J, chỉ có thể trốn ở thành phố T bên cạnh.
Giang Thiều Quang quay đầu nhìn Lý Vận ở bên cạnh, "Còn có cô... A... Lý Vận, lúc trước có phải cô gọi Chu Mạt đến bắt gian không?"
Anh ta và Chu Mạt yêu nhau 5 năm, Lý Vận chen chân dẫn anh ta lên giường, lúc trước bị Chu Mạt bắt được. Tính tình Chu Mạt thẳng thắn, kiên quyết chia tay với anh ta, còn lập gia đồng với tốc độ nhanh như chớp!
Gả cho học trò của cha cô ấy, một người đàn ông thô lỗ không học thức đến từ nông thông!
Sao đột nhiên anh hỏi vậy?!
Lý Vận kinh hãi, "Thiều Quang! Anh không tin em! Sao em có thể làm chuyện đó?!"
Giang Thiều Quang nhếch miệng lên, "Cô không thể làm.... Biết tôi còn có bạn gái còn tới đào ra, sao không thể?"
Trong giọng nói đều là mỉa mai.
Giang Thiều Quang anh cũng chỉ chơi đùa cô gái này, chơi chán thì bỏ nhưng Chu Mạt thì khác. Cô ấy là đối tượng tốt nhất để anh kết hôn, gia thế tốt, trình độ tốt, phẩm hạnh tốt, người càng tốt hơn!
Sắc mặt Diệp Kiều thay đổi, vội nở nụ cười khổ, "Thiều Quang, em yêu anh cũng là có lỗi sao?"
Giang Thiều Quang quay đầu đi, tiếp tục uống rượu không nói gì.
"Ơ! Đây không phải Lý Vận sao?" Hai cô gái trẻ đến quán bar nhìn thấy Lý Vận thì cất giọng nói.
Lý Vận thấy hai cô gái kia chỉ thấy quen mặt, các cô đều trang điểm, "Hai cô nhận nhầm người à? Tôi không quen các cô!" Có thể là bạn học cũ, cô có tật giật mình sợ họ nói lung tung gì trước mặt Giang Thiều Quang.
"Bạn học cũ, sao chúng tôi nhận nhầm được?! Lần trước gặp chúng ta còn làm nhân viên phục vụ, cậu quên à?" Một cô gái tết tóc nói với cô.
"Đúng rồi! Lúc đó cậu vẫn là bạn gái nhỏ của ông chủ, rất ra dáng!"
"Đúng! Tiền tổng! Tôi nhớ ông ấy có thể làm ông cậu được! Sau này các cậu không ở bên nhau nữa à?"
Hai cô gái kia mỗi người một câu nói làm Lý Vận hốt hoảng, bọn họ đang cố ý bóc phốt cô ta!
Thấy Giang Thiều Quang đang uống rượu giải sầu quay người lại, Lý Vận chỉ muốn kéo anh đi ngay.
"Các cậu nhận lầm người rồi!" Cô kích động nói.
"Lý Vận! Sao cậu lại trở mặt không quen biết thế, khi đó cậu còn dùng tiền mua chuộc chúng tôi nói xấu Diệp Kiều nữa mà!"
"Đúng rồi! Bây giờ lại không thừa nhận! Đây là bạn trai mới của cậu à? Cậu nên cố mà trân trọng đi, một cô gái cắt bỏ tử cung rồi mà vẫn có người yêu thì cũng là tình yêu đích thực!"
"Cắt tử cung?" Giang Thiều Quang nhíu mày nhìn về phía hai cô gái kia, "Chuyện gì xảy ra? Các cô nói rõ ra!"
"Thiều Quang, đừng nghe họ nói bậy! Em hoàn toàn không quen bọn họ!" Lý Vận vội vàng nói.
"Anh đẹp trai này, anh còn không biết? Năn đó bạn gái anh là bồ nhí của ông chủ lớn ở đây. Cô ấy đang mang thai, sau đó bị sảy thai và băng huyết, phải cắt bỏ tử cung!" Một cô gái nói.