Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 745 - Chương 745:

Chương 745:

Nghe được lời khen từ người cha mà cậu bé sùng bái nhất, hai mắ Lục Tiểu Cổn sáng lên, bình thường bé không cười lập tức toét miệng cười, duỗi ngón tay ra, anh lập tức nắm thật chặt!

"Thằng nhóc thối! Con nghe hiểu tiếng người được hả!" Lục Bắc Kiêu nhìn con trai, đôi bàn tay nhỏ ấm áp đang cố gắng nắm ngón tay anh, khóe miệng nở nụ cười cưng chiều, em gái ở bên cạnh cũng không khóc.

Lần đầu tiên anh cảm thấy trẻ em khá là vui!

"Lục Tiểu Cổn, con nói cho cha nghe, có phải mẹ con có bí mật gì giấu cha không?" Cha Lục dứt khoát ngồi xuống đất, nói chuyện với con trai.

Miệng Lục Tiểu Cổn lẩm bẩm gì đó, không biết đang nói cái gì!

"Hai đứa các con phải để mẹ ít lo thôi, có biết không? Đừng khóc lóc nhiều, mẹ các con sinh các con không dễ dàng, mang thai các con càng không dễ! Cùng đừng nghĩ khóc với cha thì cha sẽ dỗ, ở trong lòng cha, mẹ các con mãi mãi ở vị trí thứ nhất! Các con phải hiểu rõ hiện thực này! Chỉ cần các con ngoan ngoãn, mỗi lần cha về sẽ đều sẽ mang quà cho các con!"

Đêm khuya yên tĩnh, cha Lục lập ra quy định với hai đứa nhỏ mới được một trăm ngày.

Anh trực tiếp đưa hai đứa trẻ vào giấc ngủ!

Toàn thân đau nhức đã lâu, tỉnh dậy sau giấc ngủ chính là cảm giác mặt trời lên cao khiến cô vừa yêu vừa hận!

"Ưm... Lục Bắc Kiêu, anh vẫn là đồ cầm thú! Buổi chiều em còn phải bay đến nước Mỹ đấy!" Diệp Kiều trở mình nhìn người đàn ông đang ngồi ở mép giường, sẵng giọng.

"Bà Lục, sức chiến đấu của bà vẫn chưa tốt ... Ừm, do thiếu luyện tập đấy! Em muốn đến nước Mỹ?" Ông Lục đưa tay vào tóc bà, cười nham hiểm, nhưng lời nói lại nghiêm túc.

Diệp Kiều lườm anh, không so đo với anh nữa, "Đúng thế, gần một năm nay em không làm việc, em phải chăm chỉ vì sự nghiệp của mình! Vòng tài trợ mới của Thiêm Dực lại bắt đầu rồi, em phải đến Mỹ tìm nhà đầu tư!"

Trong ấn tượng cô còn chưa ra khỏi nước.

""Nhất định phải đi? Còn hai đứa nhỏ?" Ông Lục lo lắng hỏi.

"Đúng thế, làm sao đây? Đúng lúc đi thăm Hoa Nhụy! Ba bốn ngày sẽ về! Bọn nhỏ có dì chăm sóc nên mấy ngày nay uống sữa bột thôi!" Diệp Kiều dịch người, gối đầu lên đùi anh cười nói.

Anh sợ cô gặp nguy hiểm ở bên ngoài sẽ không thể đến kịp, tuy nhiên anh cũng không thể giam cầm cô cả đời. Cô gái của anh nên có một mảnh trời thuộc về cô, nhưng anh là bầu trời rộng lớn hơn, bảo vệ cô, cô không thể bay ra khỏi bầu trời của anh!

"Anh sự yêu tinh em bị bắt đi!" Anh nói khi nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.

"Yêu tinh chỉ có năng lực dụ người, sao có thể bị bắt cóc?!” Diệp Kiều nở nụ cười mê hoặc.

Mặt anh lập tức tối sầm lại, "Nhóc con, em muốn quyến rũ ai?"

"Không phải tối qua đã nói rồi sao, quyến rũ anh!" Diệp Kiều sợ anh bực nên vội vàng nói.

"Nhanh đưa hộ chiếu cho em, còn có các giấy tớ khác nữa!" Diệp Kiều đứng lên, khoanh tay ôm cổ anh, quỳ gối trên đùi anh, nói.

"Xin anh đi!" Anh nói một cách lạnh lùng.

Xin? Diệp Kiều thực sự muốn cho anh một cái tát! Xem anh có thể làm gì!

"Xin anh mà! Anh Kiêu, anh là tốt nhất, nhanh cho em đi, anh Kiêu, xin anh đấy!" Nhưng cô vẫn không tự chủ nói xin anh.

"Cưng à, đừng xin, anh cho em!" Giọng nói ỏn ẻ kích thích cầm thú anh không nhịn được nhào vào cô.

Đặc biệt là câu "Anh Kiêu" kia, dường như đưa cô trở lại năm 18 tuổi đó, khi cô vừa tán tỉnh anh!

!!!

Xong, buổi chiều đừng mong ra nước ngoài!

Bình Luận (0)
Comment