Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 757 - Chương 757:

Chương 757:

“Đồ ngốc! Bây giờ ba người chúng ta đi là chịu chết đó!”. Lục Tiểu Cổn luôn luôn tích tự như vàng, ngồi trên cành cây, ghét bỏ nói với Lục Tiểu Vũ.

“Anh mới ngốc! Anh không đi thì em với Tiểu Bạch Thái đi! Tiểu Bạch Thái, chúng ta đi! Còn ba người, cũng đi theo chúng tôi đánh bọn họ luôn! Vậy thì chúng ta thành năm người rồi!”

Tư lệnh tí hon Lục Tiểu Vũ thở phì phò nói, dứt lời thì dẫn đầu, Tiểu Bạch Thái lập tức đuổi theo cô bé.

“Lát nữa đừng có gọi anh tới cứu các em đó!”. Lục Tiểu Cổn lớn tiếng nói: “Ngu ngốc!”

Lục đại ma vương trước đây cảm thấy con nít chơi không vui, bây giờ khóe miệng nở nụ cười, như thể thấy được mình và Diệp Thành lúc còn bé vậy.

Trong ba đứa nhỏ này, Lục Tiểu Cổn dũng cảm mưu trí, Lục Tiểu Vũ gan dạ, có phong phạm, còn Tiểu Bạch Thái thì tuyệt đối trung thành!

Anh rất mong chờ ba nhóc thúi này xưng bá đại viện.

Lúc ăn cơm trưa vẫn không thấy Lục Tiểu Vũ và Tiểu Bạch Thái đâu, người lớn thoải mái lắm, biết chúng đi đánh nhau cũng không đi tìm, trẻ con trong đại viện đều như vậy, con nhà ai bị con nhà ai bắt nạt, các phụ huynh cũng chắc tìm đến để mà nói lý.

Đánh thắng thì kiêu ngạo, đánh không thắng thì là vấn đề về thực lực, không trách người ta được.

“Kiều Kiều à, bạn gái của Diệp Thành sao còn chưa về? Thằng Thành năm nay cũng ba mươi rồi, sao vẫn chưa kết hôn?”. Thừa dịp có lão tham mưu trưởng Diệp ở đây, bà cụ hỏi.

“Bà nội, mấy ngày nữa cô ấy sẽ về! Ông nội, ông cũng đừng có vội, sau này sẽ có niềm vui bất ngờ!”. Diệp Kiều nói với bà cụ, lại nhìn ông nội của mình, an ủi.

“Có thể có niềm vui bất ngờ gì được chứ? Nhưng mà, Hoa Nhụy đâm đầu vào sự nghiệp, lão già này có thể hiểu được! Là thằng nhóc Diệp Thành đó cứ luẩn quẩn trong lòng thôi!”. Lão tham mưu trưởng trầm giọng nói.

Khi Hoa Nhụy ra nước ngoài học chưa đến hai năm thì vào làm việc tại AMZ, một công ty thương mại điện tử lớn nhất phố Wall, sắp trở về làm giám đốc của Greater Trung Quốc.

Trước đây lúc Hoa Nhụy muốn ở lại Mỹ làm việc, Diệp Thành sống chết không đồng ý, còn nói “chia tay”, Hoa Nhụy vẫn ngoan cố không về.

“Anh ấy? Hoa Nhụy về một cái là anh ấy sẽ suy nghĩ thông suốt ngay thôi!”. Diệp Kiều trầm giọng nói.

“Lục Tiểu Cổn, con thích ăn cá nhất, sao không ăn”. Nhìn con trai cưng hình như ăn không ngon miệng lắm, Diệp Kiều ân cần hỏi.

Thằng nhóc thúi đang lo lắng cho em gái của cậu đấy, Lục Bắc Kiêu đang uống rượu với hai cụ già thầm nghĩ, mặc dù thằng nhóc tàn nhẫn nói với em gái là không giúp cô bé!

“Con đi tìm Lục Tiểu Vũ đây!”. Lục Tiểu Cổn rốt cuộc không kiềm chế được nữa mà đứng lên, lớn tiếng nói.

“Tôi không cần gọi Lục Tiểu Cổn đến cứu tôi đâu!”. Trong bãi than đá, Lục Tiểu Vũ và Tiểu Bạch Thái chiến đấu thất bại, lại thành công nhân đào than, bị trói trên cây cột điện, Lục Tiểu Vũ quật cường nói.

Những đứa trẻ khác đã về nhà ăn cơm cả rồi, vua của những đứa trẻ: Hoàng Tử Cường – ra lệnh cho hai anh em ở lại nơi này trông chừng họ, ba tù binh kia đến nơi này là phản bội ngay, ban đầu định 5 đấu 5, vì thế Lục Tiểu Vũ tức muốn chết!

Cô bé và Tiểu Bạch Thái 2 đấu 5, đương nhiên là thất bại!

“Không được nói chuyện!”

“Nói đấy nói đấy! Mấy con chồn các cậu sớm muộn gì cũng bị bản tư lệnh tiêu diệt!”

“Cậu dám nói đại ca chúng tôi là chồn, không muốn sống nữa à!”. Cậu bé nói xong thì muốn đánh Lục Tiểu Vũ, cậu ta vừa định đánh thì trong cống thoát nước bỗng nhiên nhô ra một bóng người nhỏ bé, nhanh chóng chạy về phía bên này, nhảy lên, đấm cho thằng bé kia một đấm vào mũi!

Cậu bé lảo đảo lui sau mấy bước, sờ thấy máu mũi, lập tức sợ đến mức gào khóc, cậu bé khác nhào về phía Lục Tiểu Cổn mà đán, cậu ta cao hơn Lục Tiểu Cổn, Lục Tiểu Cổn cũng không sợ, cũng nhào về phía cậu ta, tiếp cận, khom lưng, dúi đầu vào bụng cậu ta!

Bình Luận (0)
Comment