Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 786 - Chương 786:

Chương 786:

Cô nhóc này, vào đầu tháng tư sau khi anh biết cô muốn ra nước ngoài, anh vẫn luôn lạnh nhạt với cô, trong lúc nghỉ hè cô chạy đến doanh trai tìm anh, trao thân thể cho anh, anh nghĩ cô sẽ không đi nữa, kết quả cô vẫn muốn đi, anh càng tức, tức giận đến nỗi hai tháng không tìm cô, cho đến ngày cô ra nước ngoài, anh mới không nỡ mà đến tiễn cô.

“Em đến Mỹ rồi mới biết, trước kia còn uống thuốc tránh thai mà, không biết thế nào mà lại mang thai, trước lúc ra nước ngoài anh không để ý đến em, em do dự, lo lắng, áp lực rất lớn, đến tháng mà không có cũng không quan tâm nốt!”. Cô cũng không ngờ rằng sẽ có thai, lúc phát hiện ra là đã sắp ba tháng, có lẽ vì cơ địa nên thời gian mang thai cô chưa từng bị ốm nghén.

Diệp Thành buông cô ra, hai tay ôm lấy mặt cô, trán áp lên trán cô, mạnh mẽ ma sát.

“Anh có con trai, haha, còn lớn hơn Lục Tiểu Cổn với Lục Tiểu Vũ, cảm ơn Hoa Nhụy bé nhỏ của anh!”. Diệp Thành kích động nói.

Cô biết là anh sẽ đắc ý một cách đê tiện thế này mà.

Cái ngày muốn đăng ký, cô đã nghĩ sau khi đăng ký xong sẽ cho anh một niềm vui bất ngờ, ai ngờ anh lại nói những câu khiến người ta tổn thương như vậy.

“Đi đăng ký thôi, ngày hôm nay bất cứ giá nào cũng phải lấy được giấy đăng ký kết hôn!”. Diệp Thành trầm giọng nói.

“Em không đi, anh đã bỏ qua cơ hội rồi, giấy tờ gì gì đó đều bị em phá hết rồi!”

Ngày đó, thấy cô chờ anh ở cục dân chính, đáng lẽ ra anh nên buông bỏ tất cả oán hận đối với cô, cùng cô đi đăng ký, anh thì ngược lại.

Diệp Thành có cảm giác “một lần sảy chân để hận nghìn đời”, cắn chặt răng hàm.

“Bây giờ không đi cũng được, dù sao cũng tan làm rồi, ngày mai hẵng đi, bây giờ đi với anh về đại viện ông nội nhé, cả nhà chúng ta đoàn tụ, có được không?”

“Ngày mai cũng không đi!”. Hoa Nhụy lạnh nhạt nói, lúc này, đồng hồ trên cổ tay Diệp Thành reo lên.

Diệp Thành tức giận đến mức chửi tục trong lòng.

Có hành động.

Trên đồng hồ đeo tay, máy bay trực thăng đang ở vị trí cách anh năm cây số.

Diệp Thành vừa mới lên máy bay trực thăng, nhìn các đại ca trong đội đã võ trang đầy đủ, anh hưng phấn như một con husky: “Các anh em, Diệp đại gia tôi trở mình rồi!”

“Ôi, Hoa Nhụy đã về, cậu đã qua về đường cũ rồi à”. Phương Trác sâu xa nói, vả vào mặt anh.

Diệp Thành không tức giận chút nào, vừa thay quần áo vừa nói: “Nói cho mấy người nghe, Diệp Thành tôi con mẹ nó có con trai rồi!”

Giọng anh vô cùng lớn, vô cùng đắc ý.

“Sĩ quan Diệp, Hoa Nhụy vừa về cậu đã làm người ta mang bầu, hù ai đó!”. Hà Phong pha trò, mấy người khác cũng cười, chỉ có Lục Bắc Kiêu là sắc mặt khó coi.

Diệp Thành cười càng đắc ý hơn, nhanh nhẹ mặc đồng phục tác chiến vào, không chán nản và vô cảm như trước đây nữa, anh già 30 tuổi hưng phấn, ngay lập tức trẻ ra mười tuổi.

Anh xoay người, đắc ý mà liếc nhìn Lục Bắc Kiêu đã trang bị đầy đủ.

Mặt Lục Bắc Kiêu không chút thay đổi, không nhìn ra vui buồn, bất kể anh có biết từ lâu rồi hay không, Diệp Thành cũng không quan tâm: “Đồng chí Lục Bắc Kiêu, người nào lúc trước luôn châm chọc con trai của Diệp Thành tôi không lớn hơn hai đứa nhóc nhà cậu, vả mặt đi, con trai của Diệp Thành tôi lớn hơn hai đứa nhóc nhà cậu đấy nhé Lục Bắc Kiêu hahahahaha”.

Diệp Thành đê tiện nói, sau đó còn đấm lên ngực Lục Bắc Kiêu.

Cả tập thể trừ Lục Bắc Kiêu ra, ai nấy đều chấn động.

Buổi sáng Lục phu nhân đã nói cho anh biết, ba năm nay, anh cho người theo sát cô ra nước ngoài chỉ là theo dõi sự an nguy của cô thôi, chuyện riêng của cô anh chưa bao giờ hỏi. Nào biết đâu rằng, mỗi lần Lục phu nhân đến Mỹ là đều sẽ thăm hỏi con trai của kẻ đê tiện Diệp Thành kia, lại còn lớn hơn con anh mấy tháng nữa chứ!

Bình Luận (0)
Comment