Bạch Tuyết vừa nghe nói mẹ chồng được chia cổ phần thì quên luôn cái tát này.
“Mẹ, như vậy, Kiều Sinh cũng sẽ ngoan ngoãn phục tùng con, đúng không?!” Bạch Tuyết kích động nói.
Cô ta vừa nhắc tới Kiều Sinh, Quách Mỹ Anh cau mày. Bà ta cảm thấy, mấy năm gần đây, con trai bà có chút thay đổi, chẳng lẽ, con trai bà đã phát hiện ra chuyện năm đó?
Không thể nào.
“Đó là đương nhiên, trừ phi, nó không muốn công ty nữa!” Quách Mỹ Anh đắc ý nói.
Dã tâm của bà ta làm sao có thể ngăn được.
*
“Bà ngoại, có phải anh Kiều Sinh không thích Bạch Tuyết không?” Diệp Kiều cầm tay bà ngoại, nhẹ giọng hỏi.
Bà lão thở dài gật đầu. “Trước kia, lúc Kiều Sinh ở Pháp có từng nói là thích một cô gái múa ba lê, khí chất rất đặc biệt. Nhưng sau đó, không hiểu vì sao cô gái này lại phản bội thằng bé, nên Kiều Sinh vô cùng đau lòng. Mà cô gái kia cũng không có chút tin tức nào nữa. Hai năm gần đây, Kiều Sinh mới đồng ý cưới Bạch Tuyết!”
Mấy năm nay, phần lớn thời gian Kiều Sinh đều ở nước ngoài, quản lý phần kinh doanh bên ngoài của công ty. Thời gian Diệp Kiều gặp anh rất ít, cũng không biết được các chuyện của Kiều Sinh.
“Kiều Kiều, để bà nói cho con một bí mật. Kiều Sinh không phải là con ruột của Quách Mỹ Anh. Kiều Sinh cũng giống như con, là một đứa trẻ số khổ. Lúc nó 2 tuổi, mẹ của nó đã qua đời!” Bà lão hạ giọng nói.
Chuyện này đối với Diệp Kiều mà nói quả thực là một bí mật. Từ trước tới giờ cô chưa từng nghe ai ở Kiều gia nói qua.
“Đừng ngạc nhiên, ngay cả Kiều Sinh cũng không biết bí mật này. Những năm hỗn loạn đó, cậu con cùng với mẹ của Kiều Sinh ở hai nơi. Bà ấy thân thể ốm yếu, lúc qua đời, cậu con còn không ở bên cạnh. Quách Mỹ Anh là nha hoàn chăm sóc ở bên cạnh bà ấy, cũng luôn chăm sóc Kiều Sinh, có ơn với Kiều Sinh. Sau đó gia đình đoàn tụ, thì cũng đưa Quách Mỹ Anh xuất ngoại luôn!” Bà lão kể với Diệp Kiều.
Hóa ra là như thế.
“Khi nhỏ, Kiều Sinh rất quấn quýt vời Quách Mỹ Anh, còn cho rằng bà ta là mẹ ruột. Chúng ta sợ rằng thằng bé biết sự thật thì đau lòng nên vẫn luôn gạt nó. Nhưng mà, cậu con không yêu Quách Mỹ Anh, trong lòng vẫn nhớ tới người vợ cũ. Sau này vì Kiều Sinh mà chấp nhận cưới Quách Mỹ Anh. Những năm sau đó, Quách Mỹ Anh vì Kiều gia mà cúc cung tận tụy. Đặc biệt, trong giai đoạn mà nhà họ Kiều còn chưa có nhiều tiền, còn phải trải qua những năm tháng gian khổ, mở nhà hàng nhỏ ở phố người Hoa, bà ta chịu thương chịu khó.” Bà lão kể tiếp.
“Bà ngoại vẫn nhớ rõ những ân tình bà ta đối với gia đình ta năm đó, vẫn nhớ rõ những ưu điểm của bà ta. Sau này, nhà chúng ta có tiền tích lũy, bắt đầu đầu tư nhiều hơn, từ một công ty nhỏ phát triển thành một tập đoàn lớn, bà ngoại tín nhiệm bà ta, chia một ít cổ phần cho bà ta, mấy năm ngay, quyền lợi của bà ta ở trong tập đoàn ngày càng nhiều. Lớn đến mức thế lực cũng đã ngang bằng bà ngoại. Lớn đến mức bà ngoại cũng không dễ dàng động vào bà ta.” Bà lão tiếp tục nói.
Từ những lời bà ngoại nói, Diệp Kiều hiểu ra một chút vì sao bà lão luôn nói Quách Mỹ Anh “đã từng” như thế nào. Có thể hiểu được, hiện giờ, bà ta đã thay đổi.
“Bà ngoại, chuyện Bạch Tuyết hôm nay hỏi về cổ phần, cũng là mợ sai đi?”
Bà lão thở dài, “Có thể lừa được người khác chứ không thể lừa được bà.”
Cũng may, bà lão kịp chặn lại.
*
Chuyện Thẩm Hi Xuyên làm giả bằng cấp bị vạch trần đã tạo ra một đợt lên án công khai ầm ĩ trên mạng.
Hắn ta đành bỏ một số tiền thuê thủy quân tẩy trắng, giảo biện là bằng cấp của mình do một học viện nhỏ trong Viện Công nghệ Massachusetts cấp, còn đăng tải một cái ảnh bằng tốt nghiệp lên. Rất nhanh, những cư dân mạng đã lật tẩy, nói rằng cái đại học đó khác nào con gà rừng, sao có thể so được với MIT chứ.
Sau đó, trên mạng lan truyền các lời gièm pha, rằng, đêm đó ở trong bữa tiệc từ thiện hắn quyên 1.500 vạn, nhưng mà không chịu chuyển tiền cho ban tổ chức.