"Đồ vô dụng! Không phải tôi đã nói với các anh ở góc tây nam có chỗ trống, chỗ đó có cảnh vệ canh giữ!" Thẩm Hi Xuyên tức giận đến nghiến răng, năm đó bọn bọ lén vào đại viện đều qua bức tường đó!
"Chúng tôi đến chỗ đó mà! Chưa bò vào đã bị một đám nít ranh đánh! Cầm đầu là hai đứa sinh đôi muốn bắt cóc kia! Thằng ranh kia quá xấu xa, dùng máy bay điều khiển từ xa làm chúng tôi bị thương! Tiên sinh, tiền thuốc men thế nào:-"
Nghe vậy, Thẩm Hi Xuyên hung tợn cúp máy.
Đến cùng là con của Lục Bắc Kiêu!
!!!
Thẩm Hi Xuyên tức giận đến mức đá vào chân bàn, đau đến mức anh ta hít khí lạnh.
"Các anh là ai? Sao tùy tiện vào?!" Nữ thư ký thấy có ba người trông không đứng đắn đi vào nên vội vàng tiến lên cản, bị đẩy ra.
"Chúng tôi đến tìm Giám đốc điều hành tuyệt vời, giàu có và quyền lực của cô!"
Lúc này bọn họ đã thấy Thẩm Hi Xuyên, vệ sĩ của Thẩm Hi Xuyên lập tức xông lên cản trước mặt chủ.
Khi Thẩm Hi Xuyên nhìn thấy ba tên kia, hận đến mức không thể nổ tung bọn họ lên!
"Đưa bọn họ ra ngoài cho tôi!" Anh ta ra lệnh cho vệ sĩ.
"Ai da, ra ngoài trở mặt không nhận người rồi? Lúc ở trong đó mẹ nó ai suốt ngày như chó bị chúng tao:-"
"Các anh muốn làm gì?!" Sợ bọn họ nói chuyện xấu của anh ta ra, Thẩm Hi Xuyên bước nhanh đến phía trước dữ dằn nói.
"Trước hết bảo vệ sĩ của anh tránh xa ma..." Gã đàn ông trọc đầu dẫn đầu, vẻ mặt xấu xa không sợ anh ta chút nào.
Thẩm Hi Xuyên ban đầu lôi kéo vệ sĩ đành phải ra lệnh bọn họ tránh ra.
Ba tên trọc đầu ở trong phòng làm việc của anh ta cầm đồ này đồ kia, sờ linh tinh, "Ở trên mạng anh cũng là chồng quốc dân gì đó, anh nói để cư dân mạng biết thực ra anh ở trong tù bị:-"
Ác nhân tự có ác nhân trị, ba người đàn ông đầu trọc này là cùng một nhóm người mà Thẩm Hi Xuyên đã ở chung trong ký túc xá khi anh ta ở trong trại giam!
Trước khi giọng nói đe dọa của người đàn ông nói ra, Thẩm Hi Xuyên lập tức giơ tay cản, "Rốt cuộc các anh muốn thế nào?!"
Nếu như anh ta bị hàng trăm triệu cư dân mạng biết, anh ta đẹp trai nhiều tiền mà thực ra lại như vậy sẽ khiến anh ta xấu hổ. Hơn nữa nếu như để kim chủ của anh ta biết, anh ta bị mấy tên đàn ông chơi trong trại giam thì...
Thẩm Hi Xuyên nghiến răng siết chặt nắm đấm, có cảm giác muốn đánh gãy răng chỉ có thể uất ức nuốt vào lòng!
"Chúng tôi muốn thế nào..." Một tên đầu trọc ngồi trên ghế sếp của anh ta, phách lối nhìn Thẩm Hi Xuyên trông như chó đi giày da mặc âu phục, "Phải xem thành ý của anh thế nào!" Nói xong ngón tay anh ta làm động tác đếm tiền.
Bọn họ muốn lấy chuyện kia ra uy hiếp đòi tiền anh ta!
Thẩm Hi Xuyên có cảm xúc muốn giết bọn họ, nhưng còn phải cho tiền bọn họ, dỗ dành bọn họ!
Nhưng ngoại trừ như thế thì bọn họ còn có thể làm gì?!
Anh lập tức lấy chi phiếu ở trong túi ra, kí tên, "Năm vạn! Cút bao xa thì cút đi! Đừng để tôi gặp các anh nữa!"
Chi phiếu bị anh ta đập xuống mặt bàn.
"Năm vạn? Ba chúng tôi?" Tên đầu trọc cầm đầu vô cùng ghét bỏ nói.
"Các anh đừng được voi đòi tiên! Tôi sẽ báo cảnh sát các anh tống tiền tôi!" Thẩm Hi Xuyên dữ tợn nói.
"Báo cảnh sát chúng tôi? Anh kiện à? Tôi nghĩ việc chúng tôi vào tù hay danh tiếng của anh quan trọng. Người chồng quốc dân Thẩm Hi Xuyên không chỉ làm giả bằng cấp mà thực ra:-"
Tên trọc đầu uy hiếp, Thẩm Hi Xuyên lập tức lấy chi phiếu ra lại ký hai tấm, "Một người năm vạn! Không có thêm đâu!"
Ba người đàn ông đầu trọc đều là người vô công rồi nghề, không phải người đứng đắn, bình thường không có tiền, tống tiền một cút đã được năm vạn, số tiền này vẫn còn nhiều, nên họ cầm lấy rồi bỏ đi.