Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 816 - Chương 816:

Chương 816:

“Thẩm Hi Xuyên, anh ngồi tù mấy năm, bị bọn họ” Ba người vừa đi, thì Lý Vận đi mua đồ quay lại, vừa rồi cô nghe được chuyện gì đó, chỉ là không biết có đúng không

Nhìn thấy cô khuôn mặt Thẩm Hi Xuyên đỏ lên, “Cô câm miệng lại cho tôi! Dám nói thêm chữ nào, tôi đánh chết cô!”

“Trời, là thật à, anh thật sự bị bọn họ bùng à!” Lý Vận còn chưa nói hết câu, Thẩm Hi Xuyên đã cầm cái ly trà trên bàn ném về phía cô.

Lý Vận bị ném trúng, đau đến thét chói tai.

“Thẩm Hi Xuyên! Cái thằng khốn nạn! Nếu không gặp tôi, hợp lại” Lý Vận chưa nói hết đã thấy Thẩm Hi Xuyên hùng hổ đi đến, cô ta bị dọa lùi lại phía sau.

“Đừng nghĩ là tôi sợ anh, hiện tại, tôi đã nắm được điểm yếu của anh trên tay! Nếu như anh không nghe lời tôi, tôi sẽ đem chuyện này quăng lên mạng! Để công sức trước kia anh muốn tẩy trắng đều mất sạch!” Lý Vận vừa lùi lại vừa lớn tiếng nói. Từ khi anh ta bị thả ra, lại trắng trợn lên mạng tẩy trắng, đổ ra không ít tiền, hiện tại trên mạng lời đánh giá dành cho anh ta tốt lên không ít.

Có lúc Lý Vận cảm thấy Thẩm Hi Xuyên rất biến thái, tại sao lại muốn tận hưởng cảm giác được người người khen ngợi?

Cô ta nào biết, anh ta vì bị uốn công từ thẳng thành gay nên tâm lí biến đổi, cực kì tự ti, cần những phong quang bên ngoài để che đậy cái bên trong!

Thẩm Hi Xuyên hi vọng những người biết được bí mật của anh ta và những người anh ta căm ghét toàn bộ đều biến mất!

An lại không thể làm gì được Lý Vận!

Tất cả chuyện này đều là do Diệp Kiều cả! Thẩm Hi Xuyên anh ta biến thành như thế đều là do Diệp Kiều hãm hại!

Sự căm hận này đến cả con của cô ta anh cũng không bỏ qua!

“Các anh em, làm hết vụ này chúng ta quay về nhà thôi! Diệp đại gia tôi hôm này trong đầu đều muốn quay về nhà ôm vợ!” Trên tàu hãi quân, Diệp Thành toàn thân vũ trang, mắt hít lại, nhìn đầu súng, khóe miệng nhếch lên

Đội Huyết Lang đang phối hợp cùng với hải quân làm một nhiệm vụ đặc biệt.

“Vợ? Cậu kết hôn khi nào? Làm sao mấy anh em đây không biết?”

Lục Bắc Kiêu đang nắp sau mấy thùng dầu, cũng nhìn đầu súng, nói chuyện với Diệp Thành thông qua micro.

Mục tiêu phục kích của bọn họ lần này là phần tử khủng bố trên con tày kia.

Trên tàu kia còn có năm người ngư dân Trung Quốc, trên tàu chỉ có một động cơ nhưng đã bị bọn họ làm hư, hiện dừng lại không chạy được.

Nhắc đến chuyện này, Diệp Thành âm thầm cắn răng, đã nữa tháng rồi không liên lạc với Hoa Nhụy, cũng không biết cô ấy có giận không nữa.

“Anh đây bốn năm trước đã đăng ký kết hơn, các cậu mất trí nhớ hết rổi sao? Lần đó tôi đã đắng ký kết hôn với Hoa Nhụy rồi!” Diệp Thành nói dối, chẳng qua là khi trở về anh cũng biến thành sự thật thôi.

“Diệp thiếu gia à, vậy chúng tôi có phải không cần đưa tiền mừng rồi không? Đưa phần tình cảm là được rồi!” Thanh âm của Hà Phong cười hố hố truyền đến.

Lúc này, Diệp Thành bóp cò.

Một kích này trúng tên du côn ở trên tàu.

“Lần hành động này của Diệp thiếu gia quả là có đóng có mở a!”

Diệp Thành càng thêm đắc ý, “Ông đây không biểu hiện tốt chút, sau này làm sao mà khoe khoang trước mặt con trai chứ? Phần tiền mừng muốn thiếu à? không có cửa đâu! Còn có, ba năm nay, con trai tôi đều đưa tiền lì xì cho tôi, các người đều bù lại cho tôi!”

“Diệp thiếu gia, cậu là bị thần Kiêu nhập rồi à?” Phương Trác tức giận nói, còn cái gì mà bù tiền lì xì chứ?

Quả thật là Lục Bắc Kiêu thứ hai!

“Thần nhân Kiêu là do vợ đưa tiền sinh hoạt phí quá ít, mới đi bóc lột, anh một cây đơn độc mà đòi tiền cái gì!”

Nghe nói sinh hoạt phí của thần Kiêu mấy năm nay từ 50 đồng tăng lên 100 đồng rồi!

“Ông nó, anh đây mấy năm nay mất không ít tiền mừng và tiền lì xì rồi, đương nhiên phải bù lại rồi!” Diệp Thành lí lẽ dĩ nhiên nói, anh cái cây đơn độc mấy năm nay, lại bị từng đôi, từng nhà độc, còn ra tiền nữa, dể lắm sao?

Bình Luận (0)
Comment