Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 819 - Chương 819:

Chương 819:

Người đàn ông trên xe: “…”

“Chú thật sự không có chân, chú bị tàn tật, không tin thì lại xem xem” Người đàn ông lớn tiếng nói, ở đây có máy giám sát, chỉ cần đứa trẻ chạy qua đây mới dể hành động.

“Không có chân chú còn đánh bóng rổ, chú là vận động viên tàn tật sao?” Lục Tiểu Vũ đứng nguyên tại chổ, lớn tiếng hỏi lại.

Người đàn ông trên xe, “…”

Đứa nhỏ này thành tinh rồi.

“Đúng đúng, chú ở trong đội quốc gia.” Người đàn ông trong xe lớn tiếng nói.

“Vậy chú thật là giỏi ô, vậy chú tự mình nhặt đi.” Lục Tiểu Cổn lớn tiếng nói, cũng đã nhìn thấy xe đi tuần của bảo vệ, vội nhấc chân chạy qua đó.

Bọn họ chắc chắn không phải là người tốt.

“Con nhóc này không chịu qua đây mà còn chạy nhanh như thế, mau lái xe đi.” Mấy người đàn ông trên xe thấy Lục Tiểu Vũ chạy ra khỏi máy giám sát vội nói.

Chiếc xe liền đuổi theo bóng dáng nhỏ đó, chỉ là khi qua khúc quanh, thì nhìn thấy con nhóc đó chặn xe của bảo vệ đi tuần lại, đang chỉ tay về phía bọn họ.

“Mau chạy.” Người đàn ông trên xe kích động nói.

“Chú bảo vệ, người trên xe đó là người xấu.” Lục Tiểu Vũ lớn tiếng nói.

Bảo vệ tuần tra nhìn chiếc xe đó bắt đầu chạy nhanh, lập tức lấy bộ đạm ra thông báo bảo vệ giữ cửa đóng cửa tiểu khu lại.

Chiếc xe đó vừa chạy đến công, nhìn thấy đám bảo vệ chặn lại, trực tiếp đâm qua rào chắn chạy mất, những người bảo vệ lập tức báo cảnh sát.

“Nha đầu nay thành tinh rồi, quả nhiên đám người đó không phải người tốt mà, con là con cháu nhà ai vậy?” Bảo an nghe người ở cổng nói lại, nhing Lục Tiểu Vũ hỏi.

“Dì Kiều đang ở trong nhà vệ sinh” Lục Tiểu Vũ trả lời, Bạch Tuyết đã đi ra đây.

“Dì ơi lúc nãy có người xấu, muốn bắt cóc con.” Lục Tiểu Vũ nhìn thấy cô, lớn tiếng nói, “May mà bản tư lệnh đây thông minh.”

Vẻ mặt của Lục Tiểu Vũ tràn đầy kiêu ngạo.

“Thật hay giả đó.” Bạch Tuyết kinh ngạc hỏi, “ y da, Tiểu Vũ, may mà không có chuyện gì, nếu con có bề gì thì dì phạm tội lớn rồi.”

“Chị dâu, xem xin lỗi, em chỉ đi vệ sinh một lát, vẫn may là Tiểu Vũ thông minh.” Bảo vệ đưa bọn họ về nhà, nhìn thấy Diệp Kiều, Bạch Tuyết vội nói.

Diệp Kiều vừa gấp vừa hoảng hốt, nhưng không biểu hiện lên mặt, “Cái này không trách em, năm nay thường thấy những bọn bắt cóc trẻ con quá rồi.”

Bạch Tuyết, có động cơ gì mà hại con cô chứ.

Diệp Kiều đối với cô ta và Quách Mỹ Anh không có bất cứ uy hiếp gì ở Kiều gia, chằng lẽ chỉ là người xấu muốn bắt cóc Tiểu Vũ thôi sao?

Đây là khu biệt thự độc lập rất dể bị bắt được, chẳng lẻ đôi tra nam nữ Thẩm Hi Xuyên và Lý Vận?

Cô gọi điện thoại qua, yêu cầu cảnh sát điều tra rỏ chuyện này.

“Lục Tiểu Vũ, hôm nay con giỏi quá, lần sau có gặp người lạ kêu con giúp đỡ, cũng phải cảnh giác như thế, rỏ ràng biết con chỉ là đứa trẻ mới 3 tuổi cũng không giúp được chuyện gì, kêu con giúp đỡ đều là bọn người xấu cả.” Sau khi lên xe, Diệp Kiều lại căn dặn hai đứa trẻ.

Bất kể là cô hay Lục Bắc Kiêu, hay là ông bà trong nhà, nếu có cơ hội đều rót vào đầu hai đứa trẻ kiến thức an toàn.

Hai đứa trẻ vội vàng gật đầu.

Diệp Kiều lái xe đến đồn cảnh sát gần đó.

“Bốn người đàn ông mà không bắt được một đứa con nít.” Thẩm Hi Xuyên nghe nói chuyện thất bại, tức giận ném điện thoại đi, hắn ta trốn trong nhà vệ sinh, chuyện này Lý Vận còn không biết.

“Thật sự là đứa nhỏ đó quá tinh ranh rồi.”

“Chứ không phải các người vô dụng sao?” Thẩm Hi Xuyên hung hăn mắng, hắn ta mỗi lần điện gọi đều dùng máy biến đổi giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment