Quách Mỹ Anh xuống lầu dưới thấy dáng vẻ này của Kiều Sênh thì sắc mặt tối sầm.
"Bạch Tuyết, cậu ta sẽ sớm hối hận thôi! Dì sẽ để nó cầu xin cháu lấy nó! Dì muốn xem xem rốt cuocj là công ty nà họ Kiều quan trọng hay tình cảm của nó mới quan trọng!" Quách Mỹ Anh ầm ĩ lớn tiếng nói, giọng của bà ta vang vọng cả tòa nhà.
Chuyện cho tới bây giờ bà ta đã trở mặt với người nhà họ Kiều, không cần phải giả bộ nữa!
Bạch Tuyết vốn đang khóc sướt mướt, nước mắt đầy mặt nghe Quách Mỹ Anh nói thế thì lập tức có tinh thần, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Kiều Sênh, "Kiều Sênh! Đến lúc đó anh xin em cưới anh, em cũng không cưới!"
Cô ta cười đắc ý với Kiều Sênh.
Kiều Sênh không nói gì, chỉ coi đó là chuyện cười!
Cha mẹ nhà họ bạch và Bạch Tuyết cùng Quách Mỹ Anh đều ra về, chỉ còn lại người nhà họ Kiều, "Mẹ! Rốt cuộc mọi chuyện thế nào vậy? Đang yên bình lại ầm ĩ tách ra với chị dâu rồi! Theo như chúng con biết, trên tay chị ta đã có 10% cổ phần của nhà họ Bạch, cũng đủ để kiểm soát Hoa Nguyên rồi!"
Nhìn thấy bà cụ được Diệp Kiều đỡ xuống lầu, dì của Diệp Kiều lo lắng nói.
Bà cụ Kiều đi đi xuống cầu thang, bà ngồi xuống ghế thở dài, nhưng khóe miệng nở một nụ cười: "Tôi là một bà cụ sắp nằm đất rồi, gần đây vẫn đang nghĩ rốt cuộc tại sao người nên sống? "
"Bà già tôi, nghĩ thoáng... Kiều Sênh dũng cảm theo đuổi hạnh phúc của cháu đi! Dù Hoa Nguyên có rơi vào tay kẻ phản bội, bà cũng sẽ không cảm thấy không đau lòng! Chỉ cần cháu trai của bà vui vẻ là được rồi!"
Hạnh phúc...
Kiều Sênh cười khổ, "Bà nội, cháu cảm ơn bà, cháu lên lầu đây ạ."
Chỉ có Diệp Kiều mới hiểu được nỗi đau trong lòng anh.
--
Thẩm Hi Xuyên không ngờ rằng Quách Mỹ Anh không bao nuôi anh ta nữa.
Số tiền trước đó đã bị anh ta tiêu xài phung phí. Anh ta quyên góp tiền cho công trình dạy học của trường Trung học cơ sở số 3, lại đến đây để giục tiền dự án, làm sao anh ta có tiền mà đưa!
"Thẩm Hi Xuyên, không có đại gia bao nuôi có cảm giác thế nào? Từ khi anh mới xuất hiện trong tầm mắt tôi, tôi đã đoán được có người bao nuôi anh!" Diệp Kiều ở trong điện thoại giễu cợt nói với anh ta.
Trong đầu cô hiện lên cảnh trong thang máy ngày đó gặp Thẩm Hi Xuyên ăn mặc sang trong bước từ xe xuống.
Thẩm Hi Xuyên nghe giọng nói của Diệp Kiều muốn bóp cổ cô cho đến chết!
Diệp Kiều chết tiệt! Điều khiến anh ta kinh ngạc là mỗi lần như vậy hậu quả còn nghiêm trọng hơn lần trước!
Lần đầu tiên làm giả bằng cấp học vấn, mất hết mặt mũi, vì 15 triệu kia mà bị đại gia làm nhục;
Lần thứ hai không phá được công ty trò chơi của cô, còn bị bắt lại, trở ra còn bị một đám đàn ông...
Lần này chị Anh đại gia bị cắt đứt!
Càng ngày càng tàn nhẫn!
“Diệp Kiều, cứ chờ xem!” Thẩm Hi Xuyên chỉ nói với cô một câu này rồi vội cúp máy. Anh ta phải chăm sóc bản thân càng sớm càng tốt, ra vẻ bản thân còn rất sạch sẽ!
--
Cuộc họp hội đồng quản trị ba năm một lần của tập đoàn Hoa Nguyên ược tổ chức hôm nay tại hội trường tầng cao nhất của khách sạn Shangri-La, thành phố J. Ban giám đốc có tổng cộng 10 thành viên.
Cho đến nay, phó chủ tịch kiêm giám đốc điều hành của Hoa Nguyên vẫn do Kiều Phác đảm nhiệm.
Lần này Quách Mỹ Anh muốn tranh vị trí chủ tịch và giám đốc điều hành, hai chức vụ này đều được bầu bởi hội đồng quản trị.
Thành viên ban giám đốc có Kiều Phác (cầm 10% cổ phần), Quách Mỹ Anh (cầm 10% cổ phần), Kiều Sênh (cầm 8% cổ phần), Bạch Đống (cầm 9% cổ phần), ngoài ra còn có sáu cổ đông khác, mỗi người đều nắm giữ 7% cổ phần của Hoa Nguyên!
"Bà Quách, nghe nói hôm nay bà cũng muốn tham gia tranh cử hai chức vụ là chủ tịch và giám đốc điều hành, việc này là thật sao?" Quách Mỹ Anh mặc váy rất có dáng vẻ của nữ cường, rất khí chất cười nhẹ đến, các phóng viên tài chính đang kẹt cứng bên ngoài hội trường vội vàng tiến tới phỏng vấn.
Mọi người trong ngành đều biết Quách Mỹ Anh hiện như là Mộc Quế Anh hiện đại trong nhà họ Kiều!