Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 879 - Chương 879:

Chương 879:

Một tỷ!!!

Trong mắt mọi người, người đàn ông cầm đầu trông không khác gì kẻ lưu lạc, thế mà dõng dạc ra giá một tỷ!

Quách Mỹ Anh cho rằng Diệp Kiều còn có chiêu xoay ngược lúc này buồn cười, cô ta không tin, kẻ lưu lạc đó có một tỷ mua đất của Diệp Kiều, mà hình như cô gái tóc ngắn bên cạnh anh ta cô ta có quen……

Diệp Kiều không hiểu ra sao, nhìn Alex, lại nhìn về phía Hoa Nhụy.

Bọn họ đang làm cái gì?

Nhưng hai người đàn ông mặc tây trang phía sau bọn họ trông có phong thái thật đấy!

“Miếng đất này, một tỷ, tôi muốn! Kiều, cho giá cao thêm nữa, tôi cũng OK! Anh đây có rất nhiều tiền!” Kẻ nghèo mỗi lần không có thuốc đều duỗi tay đòi tiền với cô, đứng ở trước mặt cô, thế mà còn dõng dạc nói muốn ra giá một tỷ mua đất của cô, còn thêm nhiều tiền được!

Là Hoa Nhụy gọi anh tới clàm kẻ lừa gạt cô đúng không?!

Biết cô hôm nay sẽ mất mặt, cho nên bọn họ tới diễn trò này!

“Diệp Kiều! Các người đừng diễn nữa! Mọi người đã thấy rõ ràng, cô gái tóc ngắn này là bạn của Diệp Kiều, còn tên đàn ông kia, chắc chắn là bọn họ mời đến nhờ đánh lạc hướng!” Bạch Tuyết nghe theo Quách Mỹ Anh phân phó, đứng lên, nâng giọng nói với các phóng viên.

Đã có nhiếp ảnh gia nửa ngồi chạy về phía trước chụp ảnh, nếu Diệp Kiều đúng là mời người lừa gạt, thế thì rất mất mặt!

Lúc này, Alex nhìn về phía Bạch Tuyết là người phụ nữ nói chuyện, khóe miệng cong lên, dáng vẻ anh tích chữ như vàng nhìn về phía Hoa Nhụy.

“Đúng vậy, chúng tôi là bạn tốt của Diệp tổng, nhưng không không có nghĩa chúng tôi làm trò!” Hoa Nhụy mang vẻ tốt tính nói.

“Một người đàn ông dung mạo bình thường, lôi thôi lếch thếch, ai lại tin anh ta có tiền! Màn trình diễn của mấy người quá đáng lắm đấy!” Bạch Tuyết khịt mũi coi thường, cười tươi như hoa, Quách Mỹ Anh cũng mím môi cười, cô ta luôn biết, Diệp Kiều rất thông minh, rất biết làm trò xiếc nhỏ.

Nhưng không nghĩ tới, thủ đoạn cô thấp hèn như thế!

Tay Alex chống nạnh, dáng vẻ anh như rất bất đắc dĩ, “Giống như cô, đeo một đống hàng hiệu trên người, hận không thể đeo đá quý to như trứng bồ câu trên mười ngón tay, thì gọi là có tiền? Như tôi thì kêu nghèo?” Anh châm chọc nói với Bạch Tuyết.

Bạch Tuyết cúi đầu nhìn xuống trang phục của mình, đúng là từ đầu đến chân toàn bộ là hàng hiệu.

“Bằng không thì sao?” Bạch Tuyết phản bác.

“Vị tiểu thư này, Alex là cậu chủ của tài phiệt Locker chúng tôi!” Có người đàn ông mặc tây trang có gương mặt phương Tây tinh xảo thạo tiếng Trung nói với Bạch Tuyết, ngay sau đó, anh ta nhìn về phía đồng sự, chỉ thấy đối phương đặt cái rương màu bạc trên một cái bàn, mở ra ——

“Bởi vì ngân hàng hạn chế, chúng tôi chỉ có thể tạm thời lấy ra một trăm vạn đôla.” Người đàn ông nói, nhìn về phía Diệp Kiều, hơi gật đầu rồi nói, “Cô Diệp, nếu cô không có ý kiến gì khác, chúng tôi sẽ lập tức ký hợp đồng, một trăm vạn đôla này là tiền đặt cọc, tiền còn lại chúng tôi sẽ liên hệ ngân hàng mau chóng chuyển tới tài khoản quý công ty.”

Nhìn thấy đôla hàng thật giá thật, Diệp Kiều quả thực cũng ngơ ra giống như đám Quách Mỹ Anh, Bạch Đống, Bạch Tuyết!

!!!

Alex hóa ra là đại thổ hào!

Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh!

Diệp Kiều kiềm chế nội tâm xao động, ép mình bình tĩnh, giữ dáng vẻ ưu nhã, cô lộ ra một nụ cười mỉm, nhìn về phía mọi người ở hiện trường, lại nhìn về phía kẻ lưu lạc dáng vẻ nghèo kiết hủ lậu, đậu má, giờ phút này cô thật sự muốn đá anh một chân!

Ha, kẻ ngày thường tiền mua bao thuốc cũng không có, thế mà là cậu chủ tài phiệt!

Tài phiệt Locker?

!!!

Là Locker đứng đầu thế giới trong top mười đại tài phiệt ư?!

Ở trong lòng cô hít vào một hơi thật sâu, mới làm mình có vẻ không quá kích động.

“Đương nhiên tôi không có ý kiến gì, nhưng nội dung hợp đồng rõ ràng, tôi yêu cầu điều chỉnh lại một chút!” Miếng đất này qua mấy năm đâu chỉ một tỷ, cũng không thể cứ bán như vậy!

Bình Luận (0)
Comment