Cho chúng lần nào cũng bảo cô khoác lác này!
Diệp Kiều cô ngày hôm nay phải cho hai đứa nhỏ xấu xa này nhìn cho kỹ, cha của chúng bị nữ vương Kiều cô răn dạy, quỳ trên điều khiển từ xa như thế nào!
Lục tiên sinh mặc áo sơ mi màu xám nhạt và áo gile len, một tay bưng chén cơm một tay cầm đũa, nghi ngờ nhìn cái máy tính xách tay kia, lại nghi ngờ nhìn về phía Lục phu nhân.
Lục phu nhân vô cùng đắc ý nhìn anh, cười nhẹ nhàng, cô đi tới bên cạnh anh, khom người, thân mật dán bên tai anh.
“Lục tiên sinh, thật sự anh nên ban tặng cho em một cái tượng vàng Oscar đi…Nào có ảo giác gì đâu, em lại lừa anh rồi…Thế nào? Ngạc nhiên chưa?!”. Diệp Kiều nói rất nhỏ bên tai anh, cũng rất đắc ý.
Chỉ thấy anh nặng nề buông đũa xuống, sắc mặt cũng thay đổi!
“Lúc anh bị phạt quỳ điều khiển từ xa, em đã quay lại rồi! Ai bảo anh ném mất cái mấy năm trước! Hại hai đứa chúng nó lúc nào cũng cho rằng em khoác lác, ngày hôm nay, nữ vương Kiều em rốt cuộc cũng có thể minh oan giải tội rồi!”. Diệp Kiều vô cùng đắc ý nói.
“Lục phu nhân, thì ra là em đào hố cho anh nhảy vào à!”. Lúc Bắc Kiêu nghiến răng thấp giọng nói, hai đứa nhỏ hầu như không nghe thấy bọn họ đang nói gì, cũng nghe không hiểu: “Lục phu nhân, sao em nghịch thế? Ngay cả chồng mình cũng lừa được!”
Lục phu nhân nhà anh, am hiểu nhất là cái chuyện đào hố cho mấy tên cặn bã làm khó cô nhảy vào!
“Hừ! Ai bảo anh đánh mông em?”. Diệp Kiều hừ lạnh nói: “Em trả thù đấy! Lục tiên sinh, anh chờ mà xem uy phong của anh sẽ bị quét sạch trước mặt bọn nhỏ!! Lần này em không nương tay đâu! Ai bảo anh đáng ghét?!”
Lục Bắc Kiêu nghiến răng hàm, thấp giọng thở dài, không nói gì.
“Cha, cha với mẹ đang nói gì vậy?”. Lục Tiểu Vũ tò mò hỏi.
“Nào, các cục cưng! Mau nhìn xem, người cha oai phong thô bạo của các con, bị nữ vương Kiều ta đây bắt quỳ trên điều khiển từ xa thế nào! Phạt quỳ đó!”. Diệp Kiều vỗ tay một cái, hấp dẫn sự chú ý của hai đứa nhỏ, Lục Tiểu Vũ cầm một miếng sườn xào chua ngọt trong tay mà nhai, hai bên khóe miệng cô nhóc đều là nước sốt.
Đôi mắt to của cô bé nhìn cô, Lục Tiểu Cổn cũng liếc mắt nhìn cô, thể hiện sự lễ phép, cứ tiếp tục ăn cơm, cậu không tin mấy chuyện ma quỷ của Diệp Kiều đâu!
“Xem hai cái đứa xấu xa các con kìa, vẫn không tin à?”. Diệp Kiều nói, sau đó mở máy tính xách tay ra.
“Không tin, cha là quân nhân oai phong quyền lực, làm sao có thể quỳ với mẹ được?!”. Lục Tiểu Vũ nói với vẻ mặt tự hào.
Lục Bắc Kiêu để chén đũa xuống, nhìn lên máy tính.
“Đúng vậy! Cha con là quân nhân oai phong quyền lực! Nhưng mà mẹ là cái gì? Mẹ là nữ vương, nữ vương Kiều! Mẹ có ban lĩnh khiến cha quỳ điều khiển từ xa cho mẹ, lại còn không thể đổi kênh!”. Nữ vương Kiều luôn bị hai đứa nhỏ đầu gấu đổ oan là nói khoác, bây giờ có cam giác mình sắp trở mình rồi!
Thật là quá sung sướng!
Màn hình máy tính đã sáng, các biểu tượng trên màn hình đã được làm mới, video cô đã làm xong ở ngay trên màn hình, Diệp Kiều đắc ý cong môi.
“Lục Tiểu Cổn! Đừng ăn nữa! Không nên bỏ qua video đặc sắc này được!”. Diệp Kiều dứt lời, bắt đầu nhấn đúp chuột mở video lên, sau đó khoanh hai tay trước ngực.
Lục Tiểu Cổn cũng rất tò mò ngẩng đầu lên, Lục Tiểu Vũ cũng nhìn, mà Lục Bắc Kiêu cũng khoanh hai tay trước ngực nhìn màn hình.
“Bé Hồ Lô bé Hồ Lô, trên một dây leo có bảy đóa hoa, gió táp mưa sa cũng không sợ, lalalala ~, tính tang tang tùng tang tang bé Hồ Lô tính tang tang tùng tang tang bản lĩnh lớn, lalala ~…”. Bài hát ai cũng thích vang lên, video chính là phim hoạt hình “Bé Hồ Lô”!
Diệp Kiều đần mặt ra: “????”
Lục đại ma vương vốn dĩ khoanh hai tay trước ngực, mặt không thay đổi nhìn cô, khóe miệng nở nụ cười xấu xa.
Lục Tiểu Cổn ghét bỏ nhìn Diệp Kiều, thở dài.
“Diệp Kiều! Mẹ quê mùa quá rồi, còn xem “Bé Hồ Lô”! Bây giờ chúng con đều xem “Let"s & Go!!” với “Slam Dunk” hết rồi!”. Lục Tiểu Vũ vô cùng ghét bỏ nói.