Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 926 - Chương 926:

Chương 926:

Tên video vẫn là tên mà cô đặt trước đó, nhưng mà, nội dung là “Bé Hồ Lô”.

Không cần xác nhận, không phải cô chọn sai thư mục, là nội dung đã bị người ta thay đổi!

Cái người này, dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng biết là Lục đại ma vương!

Cô quay đầu, nhìn anh khoanh hai tay trước ngực, ung dung ngồi đó!

Khốn nạn!

A a a a a a a a

Anh đã phát hiện ra cô diễn từ lúc nào, rõ ràng vẫn rất thương cô, cái gì cũng làm cho cô!

Anh rất chủ động quỳ trên điều khiển từ xa, còn liên tục nói: “Nữ vương Kiều, anh sai rồi, anh không nên dan díu với người phụ nữ khác trong ảo giác của em!”

Lại biết cô quay video lại lúc nào?

Diệp Kiều hít thở từng ngụm khí, ngực phập phồng kịch liệt vì tức giận!

Sắc tức muốn bể phổi!

Ánh mắt Lục đại ma vương nhìn cô như thể đang nói: “Bà Lục, rốt cuộc là ai lừa ai?”

Có cái gọi là, đạo cao một thước, ma cao một trường.

Nhưng mà, để cục cưng cứu vãn một chút thể diện trước mặt hai đứa nhỏ, ông Lục cất giọng nói: “Lục Tiểu Vũ, mẹ con đang phổ biến cho cha xem, cha thích xem “Bé Hồ Lô”!”

Cha thế mà lại thích xem “Bé Hồ Lô”!

Bây giờ đến phiên Lục Tiểu Vũ đần mặt ra.

Sau khi tỉnh hồn lại, cô nhóc vội vàng nịnh nọt: “Cha, ăn cơm xong, con xem cùng cha nhé!”

Vừa rồi còn chê “Bé Hồ Lô” quê mùa kia mà!

“Mẹ, rốt cuộc có hình ảnh cha quỳ trên điều khiển từ xa không?”. Lục Tiểu Vũ vô cùng tò mò hỏi.

“Ngu ngốc, chắc chắn không có, Diệp Kiều lại khoác lác rồi!”. Lục Tiểu Cổn vô cùng chắc chắn.

Diệp Kiều cảm thấy dằm trong tim lần nữa!

Rõ ràng là có!

Lần này là lần thứ hai quay được, cô tốn hết công sức diễn kịch để quay được!

Kết quả, kết quả con mẹ nó lại bị anh làm hỏng!

Giờ thì hay rồi, hai đứa nhỏ này càng cho rằng cô khoác lác!

Từ trước đến nay đều là Diệp Kiều cô hãm hại người khác, lần này, thế mà lại bị gài bẫy ngược lại!

Lục đại ma vương đi tới trước mặt cô, khom người, thân mật dán bên tai cô: “Cục cưng, em là nữ vương, nhưng, anh là ma vương. Em giấu camera dưới chăn cũng quá rõ ràng rồi đó, kỹ năng diễn xuất rất đáng khen ngợi, cái dáng vẻ khóc lóc thê lương tuyệt vọng đó, đúng là khiến anh đau lòng muốn chết!”

Diệp Kiều nghe anh nói xong, siết chặt nắm đấm, xương cốt phát ra tiếng “rắc rắc”, răng cũng sắp cắn nát rồi!

Cô không nhịn được nữa, cô muốn đánh chết tên đàn ông thối tha này!

“A!”. Diệp Kiều đột nhiên hét lớn lên một tiếng, con ngươi của Lục Bắc Kiêu lóe lên, nhưng không kịp chống lại tốc độ của cô, một cánh tay đã bị cô kéo lấy, cô nhanh chóng xoay người từ đối diện với anh sang quay lưng về phía anh, bước tới, nghiêng người, ném anh lên trên lưng!

Ý đồ của cô là muốn ném anh qua vai!

Oa!

Diệp Kiều thật ngầu!

Lại muốn ném cha qua vai!

Lục Tiểu Cổn vô tình nhìn thấy cảnh tượng này, hai mắt tỏa sáng, cậu chưa quên là Diệp Kiều biết võ đâu!

Chẳng qua, đối thủ là cha, mẹ sẽ thành công chứ?

Cô cõng thân xác nặng nề của Lục Bắc Kiêu trên lưng, muốn dốc hết sức quật ngã anh về phía trước!

Không có tiếp “bụp” như mong đợi, người đàn ông sau lưng như nặng ngàn cân!

Cô căn bản không quật được!

Diệp Kiều không tin, dồn sức lần nữa, vẫn thế.

Ở trước mặt anh cô chỉ như con tôm mà thôi!

Quả nhiên, đúng như trong dự đoán của Lục Tiểu Cổn, mẹ đánh không lại cha, cha là Kiêu thần đấy!

Nhìn Diệp Kiều dồn hết sức muốn quật ngã cha, nhưng lại không được, Lục Tiểu Cổn vẫn hơi đau lòng cho Diệp Kiều.

Bên kia, Diệp Kiều tức giận đến mức buông cánh tay rắn rỏi của anh ra, xoay người lại, mặt đỏ tới mang tai, hung dữ trừng mắt nhìn Lục đại ma vương, chỉ thấy cái tên khôn kiếp anh thế mà lại đang cười!

Bình Luận (0)
Comment