Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 964 - Chương 964:

Chương 964:

Lục Tiểu Cổn lập tức lùi lại vài bước. Cậu nhóc vẻ mặt không vui nhìn cô em gái đang hấp tấp xông tới.

“Lục Tiểu Vũ. Em không có gõ cửa. Thế là không lễ phép!” Ba mẹ thường ngày rất bận, dạy dỗ em gái đều là chuyện cậu phải làm. Lục Tiểu Cổn nhìn Lục Tiểu Vũ lên tiếng răn dạy.

“Cửa không có đóng cho nên em vào a!” Lục Tiểu Vũ nhíu mày, “Không đúng, Lục Tiểu Cổn, anh mới vừa thơm Diệp Kiều. Em nhìn thấy.”

“Nói hươu nói vượn!” Lục Tiểu Cổn đen mặt nói.

“Có mà, em nhìn thấy.” Lục Tiểu Vũ lớn tiếng nói. “Anh còn lấy trộm cánh gà em thích mang cho Diệp Kiều ăn!”

“Ai trộm chứ? Là cụ bảo anh bê lên!” Lục Tiểu Cổn lên tiếng phản bác.

“Rõ ràng em nhìn thấy anh ở trong bếp múc canh. Cụ nội đã đi ra ngoài đánh bài từ sớm!” Lục Tiểu Vũ chống tay vào hông, dáng vẻ như tiểu bá vương.

Lục Tiểu Cổn cảm thấy mất mặt.

Cậu lập tức xúc động xách Lục Tiểu Vũ định đi ra ngoài.

Diệp Kiều ngồi trên sô pha nhìn bát canh gà còn nóng hổi, trong đầu chỉ có hình ảnh Lục Tiểu Cổn đứng trong bếp múc canh gà cho mình thì mũi cay cay.

“Lục Tiểu Vũ. Canh là anh múc, cánh gà là anh vớt, em muốn thế nào? Không được sao?” Lục Tiểu Cổn không hề thoái thác, khí phách nói với Lục Tiểu Vũ.

Lục Tiểu Vũ vốn còn tức giận, nhưng thấy anh trai còn tức giận hơn mình thì lại xìu xuống, ủy khuất chẹp chẹp cái miệng nói, “Người ta muốn ăn cánh gà.”

Nhìn hai đứa trẻ dở hơi trước mặt, Diệp Kiều vừa cay cay sống mũi vừa buồn cười. Cô sẽ không có bị báo ứng, cô tin rằng, bản thân mình có thể làm được điều gì thì sẽ làm, đó là đáng giá.

“Tiểu Vũ, lại đây, cùng mẹ ăn nào!” Cô nhìn vẻ mặt ủy khuất của cô con gái nhỏ tham ăn của mình thì ôn nhu nói.

Lục Tiểu Cổn múc một bát lớn. Cậu nhóc có thể nuôi cô thành heo, hơn nữa, toàn bộ những phần gà cô thích ăn, cậu đều vớt hết.

Lục Tiểu Vũ vội vàng chạy tới cô nhóc ngọt ngào nói, “Vẫn là mẹ tốt nhất. Lục Tiểu Cổn bất công. Hừ!”

Thật là đứa dở hơi.

Diệp Kiều thơm lên cái má nhỏ của cô nhóc một cái, “Miệng của Lục Tiểu Viên thật ngọt a!”

“Ai là Lục Tiểu Viên chứ?!” Lục Tiểu Vũ không chịu, tức giận nói.

“Không không không, là mẹ nói sai rồi, là tiểu tư lệnh Lục Chiến Vũ có cái miệng thật ngọt a!” Diệp Kiều vội vàng dỗ dành.

Tính cách của Lục Tiểu Vũ nhà cô so với con trai còn quyết liệt hơn, mấy cậu nhóc trong nhà đều sợ cô bé.

Cô thì không thể chờ nổi, thật sự muốn biết, trong tương lai, có cậu nhóc nào có thể thu phục nổi tiểu bá vương này nhà cô. Cô cũng càng mong chờ tới lúc Lục Tiểu Cổn nhà cô biết yêu đương.

Cả ngày, cô đều ở cùng chơi cùng với hai đứa nhóc. Cũng khó mà có được cơ hội như vậy.

Hai đứa nhóc chơi cờ, cô ở bên cạnh đan khăn quàng, nhìn video hướng dẫn trên máy tính để đan. Bây giờ, nhất định phải đan xong cho Lục Bắc Kiêu một cái giống như khăn quàng cổ.

*

Bên ngoài, gió đã lạnh, ở trong phòng ấm áp, hai cô gái ngồi trên sàn cùng nhau uống rượu vang đỏ.

Hoa Nhụy hỏi cô kiếp trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đời này cô định thay đổi vận mệnh của ai? Diệp Kiều chỉ cười không nói.

“Kiều gia, em sợ điều mẹ nói sẽ thành sự thực. Chị đừng cứu nữa!” Hoa Nhụy nhẹ giọng nói.

Diệp Kiều cười cười, uống cạn ly rượu vang, sau đó đặt cái ly không xuống.

“Em bảo chị thấy chết không cứu sao? Em bảo, chị biết Lão Thái với Đại Ngốc gặp nguy hiểm sẽ không cứu sao? Đúng rồi, còn có anh trai chị, anh trai Diệp Thành của chị sẽ bị tổ chức khủng bố giết chết ở Trung Đông, em bảo chị không cứu sao? Còn có Lục Bắc Kiêu, người đàn ông của chị, chồng chị, kiếp trước cũng hy sinh. Chị không cứu anh ấy ư? Chị không làm được!”

Diệp Kiều đứng lên, kích động nói.

Nghe Diệp Kiều nói Diệp Thành cũng sẽ chết, Hoa Nhụy ngồi ngốc tại chỗ, ly rượu cầm trên tay đổ xuống, rượu đỏ chảy tràn ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment